112.
Giữa màn đêm yên tĩnh đến độ tiếng chim kêu còn không có, dường như Trần Cảnh Văn và Từ Nham đều có thể cảm nhận được hơi thở dồn dập của đối phương.
Trần Cảnh Văn không biết người kia đang nghĩ gì, hắn chỉ biết – càng cúi thấp xuống thì trái tim hắn càng đập nhanh hơn. Khi cách môi Từ Nham chỉ còn 1 cm, hắn dừng lại, chăm chú nhìn người kia – dường như từ trước đến giờ, hắn chưa từng nhìn Từ Nham ở một khoảng cách gần như vậy. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 112.”










