[Khí Tử] _14.

IMG_149763146784540

14.

“Nhưng mà…” Kawase không biết nói gì, liền đá củ khoai nóng sang cho cái người đang đứng xem trò vui bên cạnh: “Higashi? Cậu thấy thế nào?”

“Ý tưởng của tôi đều viết trên báo cáo rồi.” Một câu nhẹ nhàng phủi sạch mọi liên quan, đúng là chủ nào tớ nấy mà.

Kawase bất đắc dĩ nhìn Higashi, lắc đầu: “Dự án cậu viết ra quá hoàn hảo, tỷ lệ hiện thực hóa là 100%, nhưng lại rất khó hình dung trọn vẹn không gian sáng tạo – chính vì vậy, giám đốc bên Doumoto mới đặc biệt yêu cầu được gặp cậu.”

Higashi gật đầu nói: “Đúng vậy, khu vực kia nhất định sẽ phát triển rộng hơn rất nhiều so với những gì người của ngài có thể tưởng tượng. Tôi cũng cảm thấy đáng tiếc, nhân lúc giám đốc Doumoto còn đang hứng thú, ngài nên thừa thắng xông lên đi, dụ người ta ký thêm vài bản hợp đồng nữa.”

Kori bắt đầu hiểu ra, nhưng chỉ khoanh tay trước ngực ngồi một bên.

“Tôi cũng định thế, nên mới muốn cậu…” Nói đến đây, Kawase do dự nhìn Kori rồi mới nói thêm: “Mới muốn cậu giải thích kỹ càng.”

Higashi nhã nhặn mỉm cười khiêm tốn: “Đúng là tôi có ý tưởng khác với dự án này, hơn nữa nếu nó thành hiện thực, đảm bảo lợi nhuận sẽ tăng gấp năm. Nhưng nguồn vốn hiện tại của ngài và ông chủ của Doumoto không đủ, nên tôi chỉ có thể bỏ qua.”

Lợi nhuận tăng gấp năm? Trong lòng Kawase bắt đầu ngứa ngáy, lòng mê tiền làm anh bất chấp việc Kori đang ở đây mà thốt lên: “Kế hoạch đó rốt cục là thế nào?”

“Lúc đó tôi chỉ tính sơ sơ thế thôi, chứ chưa ghi vào đề án.” Higashi áy náy cười: “Ngài từng nói với tôi là – ngài không thừa thời gian để thực hiện đề án bất khả thi mà.”

“Bây giờ thì sao?” Kawase truy hỏi: “Bên Doumoto đang có hứng thú, nếu tôi có thể thuyết phục họ thì chuyện này cũng có khả năng lắm chứ.”

Higashi chắc chắn: “Không đâu. Tôi đã tính sơ qua rồi, tuy lợi nhuận từ nó rất hấp dẫn, nhưng nguồn vốn cần huy động cũng rất lớn, chỉ bằng ngài cộng với bên Doumoto vẫn là chưa đủ. Trừ phi có 1 bên thứ ba nữa, may ra mới là có thể. Nếu không, tôi cũng không muốn lãng phí công sức làm gì.”

“Nguồn vốn thứ ba…” Kawase trầm ngâm một lúc rồi ngẩng lên nhìn y: “Ý cậu là Mikawa?”

Higashi nhẹ nhàng mỉm cười: “Đó cũng là điều tôi đang lo nghĩ. Xét tình hình thực tế bây giờ mà nói, Mikawa là lựa chọn tốt nhất, nhưng nếu người đề bạt nó là tôi, không chừng Doumoto sẽ nghĩ tôi đang tính kế bọn họ. Hơn nữa, nếu sau đó các ngài lại muốn chọn công ty khác – tôi thì không sao – thì sẽ ảnh hưởng đến các dự án về sau của Mikawa.”

“Thế thì…”

“Nếu cả ngài và Doumoto đều đồng ý chấp nhận Mikawa làm bên thứ ba thì tôi – thân là người lập ra đề án – cũng rất vui mừng được hợp tác với các ngài. Nếu không thì, thành thật xin lỗi, tôi không thể giúp gì được.” Liếc nhìn Kori, Higashi nói tiếp: “Chính miệng giám đốc Kori ra lệnh cũng không được, vì chuyện này sẽ ảnh hưởng đến công việc hiện tại của tôi.”

Kawase cầu cứu nhìn Kori.

Trên mặt Kori tỏ ra khó xử, nhưng trong lòng hắn thì lại đang khen ngợi Higashi không dứt lời. Hắn biết dự án này của Kawase và Doumoto không nhỏ chút nào, lúc trước hắn cũng muốn chen một chân vào nhưng không có cơ hội – không ngờ Higashi chỉ mất có hai tuần đã tạo ra được cơ hội tuyệt vời thế này. Lợi nhuận gấp năm, có nhà tư bản nào lại không rung động cơ chứ?

“Kawase, chuyện này tôi thật sự không giúp được. Dù chúng ta là bạn bè, nhưng tôi không thể chơi đùa với tương lai của công ty.”

Rõ ràng là Higashi và Kori đang song kiếm hợp bích ép Kawase vào đường cùng. Dù lời hai người họ nói đều có lý, nhưng cảm giác bị cưỡng ép này không khỏi làm anh cảm thấy khó chịu, sự cảm kích với Higashi trước đây cũng dần bị thay thế bởi cơn bất mãn.

Tất nhiên là Kori nhìn ra vẻ mặt khó coi của Kawase, nhưng hắn không phản ứng gì, khéo léo nói: “Hơn nữa, vì dự án này của mày mà Higashi đã lao tâm khổ tứ đến nỗi thủng dạ dày phải vào viện, đến hôm nay mới xuất viện được đấy.”

Kawase hiểu được ẩn ý của hắn – nghĩ lại thì Higashi đã rất cố gắng vì dự án này của anh, cũng dốc lòng chỉ bảo những người trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm ở bên mình – có thể nói, dự án này lọt được vào mắt bên Doumoto là nhờ một tay y cả. Đến giờ anh vẫn chưa cảm ơn y được một câu, lại còn tức giận nữa, đúng là không biết điều mà.

One thought on “[Khí Tử] _14.

  1. Pingback: Autumn Fall

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s