[Đại Thiếu] _ 23

f96b66cf7779168dcd61451aa504836d

Đại Thiếu Trở Về

Quyết Tuyệt

Thể loại: Hiện đại, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, đàn ông chuẩn mực xã hội công x si tình thích quấn người yêu thụ, điềm văn, trả thù đời, 1×1, HE.

Biên tậpCua Bể

23.

Cố Ngôn Tử cảm thấy Bành Tĩnh Hoằng quá phiền phức.

Với cậu, tất cả yêu hận tình thù ở đời trước đều đã kết thúc. Cậu không muốn Bành Tĩnh Hoằng xuất hiện trong cuộc đời mới của mình một chút nào.

Bành Tĩnh Hoằng thì hoàn toàn ngược lại, hắn không quên được Cố Ngôn Tử. Sau khi chia tay, lúc nào hắn cũng thấy đau khổ và hối hận.

Nên dù bị cậu nói là “giả tạo”, hắn vẫn không giận dữ bỏ đi: “Cố Ngôn Tử…”

“Thiếu gia Bành, xin lỗi tôi đến muộn.” Đúng lúc này, một giọng nói trầm ấm vang lên.

Cố Ngôn Tử và Bành Tĩnh Hoằng cùng quay sang, người này cả hai đều quen mặt – nghệ sĩ lão làng của Tinh Duyệt – Tịch Trạch An.

Là một diễn viên được đào tạo chính quy, vừa tốt nghiệp đã ký hợp đồng với Tinh Duyệt, tới giờ cũng gần 13 năm rồi. Có thể nói, Tịch Trạch An gắn liền với với trình phát triển của công ty.

Lần đầu ký hợp đồng, ông chủ của Tinh Duyệt lợi dụng sự non nớt mới vào nghề của y hứa hẹn đủ điều, dụ Tịch Trạch An kí một hợp đồng tận tám năm.

Tám năm đó sự nghiệp của y rất gian nan, Tinh Duyệt cũng không giúp đỡ gì được nhiều. Hứa đủ điều nhưng toàn là nói suông, những cơ hội mà Tịch Trạch An bắt được đều nhờ vào ngoại hình và kĩ năng diễn xuất của y.

Năm năm trước, tuy là không được như bây giờ nhưng Tịch Trạch An đã rất nổi tiếng. Lần này, Tinh Duyệt mới thật sự biến lời nói thành hành động, mỗi lời hứa đều được ghi xuống giấy trắng mực đen, sửa lại lợi nhuận chia cho mỗi bên, y mới đồng ý kí tiếp với công ty 5 năm nữa.

Hiện tại cũng sắp hết hạn hợp đồng rồi.

Cố Ngôn Tử nghĩ, Bành Tĩnh Hoằng hẹn Tịch Trạch An ra đây là vì chuyện này.

Trong giới vẫn đang đồn là y sẽ rời công ty, chỉ có Cố Ngôn Tử mới biết đây không phải lời đồn.

Ở đời trước thì khi hợp đồng vừa hết hạn, Tịch Trạch An không kí tiếp nữa mà tự mở một studio riêng, chuyện này ảnh hưởng không nhỏ đến Tinh Duyệt. Cũng may là lúc Bành Tĩnh Hoằng thương lượng với Tịch Trạch An, hắn đã nghe theo lời khuyên của cậu là không gây phiền toái cho người ta, chỉ yêu cầu anh ta sau khi rời công ty thì tham gia vào một bộ phim lớn do Tinh Duyệt đầu tư với giá catse thấp.

Vậy nên dù không kí tiếp hợp đồng, quan hệ giữa Tịch Trạch An và công ty vẫn rất tốt. Những người ban đầu muốn thổi phồng sự việc đành phải im lặng vì không thể làm được gì.

Danh tiếng của Tinh Duyệt vẫn vững vàng trong giới giải trí, họ còn dụ thêm được rất nhiều diễn viên có tiềm năng về dưới trướng.

Nhưng hiện tại… Cố Ngôn Tử cảm thấy hai cha con Bành Tĩnh Hoằng đang có tính toán gì đó với Tịch Trạch An.

Thật ra thì lửa đã bén rồi – chẳng phải lúc trước khi Khương Tú dính scandal, hai cha con họ không nói không rằng đã đẩy Tịch Trạch An ra làm bình phong sao?

Với hai người đó thì sự nổi tiếng của Tịch Trạch An hoàn toàn nhờ vào Tinh Duyệt, Tinh Duyệt là ân nhân một đời của y, y mà rời công ty thì không khác gì đồ vong ân phụ nghĩa… Suy nghĩ như thế thì hỏi sao họ mềm mỏng với Tịch Trạch An được?

Đời trước, nếu không nhờ Cố Ngôn Tử thì Bành Tĩnh Hoằng không để yên cho Tịch Trạch An rồi!

Điển hình là Tịch Trạch An đã mở lời chào mà Bành Tĩnh Hoằng vẫn làm lơ như không thấy.

“Anh Tịch, lâu rồi không gặp.” Cố Ngôn Tử không giống Bành Tĩnh Hoằng, thấy Tịch Trạch An thì lập tức nở nụ cười chào đón, thái độ khác hoàn toàn so với lúc nãy gặp Bành Tĩnh Hoằng.

Sau này Tịch Trạch An ra làm việc riêng rồi, rất có thể sẽ trở thành khách hàng tiềm năng của cậu.

“Chào biên kịch Cố.” Tịch Trạch An cũng tươi cười đáp lại.

Lúc chưa được ai biết đến, Cố Ngôn Tử hay chủ động xin vào rất nhiều đoàn phim dù không được đề tên vào quá trình sản xuất. Khi đó, cậu đã gặp Tịch Trạch An một lần, sau này quen Bành Tĩnh Hoằng thì có gặp anh ta thêm vài lần nữa.

Nhưng việc Tịch Trạch An nhận ra cậu vẫn khiến Cố Ngôn Tử bất ngờ.

“Không ngờ anh Tịch nhận ra tôi, vì trước đây tôi từng xin chữ kí của anh nhỉ?” Cố Ngôn Tử nói đùa.

“Kí cho cậu thì có là gì, lúc đó đạo diễn Giang còn hận không thể để tôi kí đến gãy tay!” Tịch Trạch An trách cứ một câu rồi hỏi: “Hôm nay cậu đi cùng chúng tôi à?”

“Không, tôi hẹn với người khác.” Cố Ngôn Tử đáp.

Tịch Trạch An gật đầu, thấy cậu cứ đứng trước cửa thì hỏi tiếp: “Cậu đi vào với chúng tôi không?”

Cố Ngôn Tử biết – Tịch Trạch An hỏi như vậy là vì hiểu lầm cậu không thể vào được. Cố Ngôn Tử nhanh nhẹn từ chối: “Không cần đâu.”

“Em không vào được?” Bành Tĩnh Hoằng cũng lập tức nghĩ đến điều này. Muốn vào đây thì phải có thẻ hội viên hoặc đi cùng với người có thẻ hội viên… “Anh đưa em vào.”

Cố Ngôn Tử nhíu mày: “Đã nói không cần mà!”

“Vậy em cứ đứng đây làm gì? Em hẹn với ai? Tên kia để em đứng chờ ở cửa vậy sao?” Bành Tĩnh Hoằng tức giận nhìn cậu.

Cố Ngôn Tử: “…”

Nhân viên của ngự uyển Kim Đình đột nhiên xuất hiện: “Anh Cố, thẻ hội viên của anh xong rồi ạ.”

Một nhân viên nữ rất xinh đẹp, gương mặt trang điểm tinh tế đang cầm thẻ hội viên đưa cho Cố Ngôn Tử. Bành Tĩnh Hoằng thấy thế thì đơ người.

Đúng lúc này, Trịnh Gia Hòa tới nơi.

Tịch Trạch An rất cao, dáng người rất hút mắt, đã vậy còn thường xuyên tập luyện nên trông càng cao ngất. Nhưng mà Trịnh Gia Hòa cũng không thua kém là bao.

Vì cao như thế nên Tịch Trạch An che mất  Bành Tĩnh Hoằng, Trịnh Gia Hòa chỉ thấy Cố Ngôn Tử: “Ngôn Tử, sao em không vào trước?”

Anh đã đưa cho cậu thẻ hội viên và mật khẩu, còn đặt cả phòng trước, sao cậu lại đứng ở đây?

“Tiện thể em làm thẻ hội viên luôn, chỗ này gần nhà nên sau này đến ăn đổi khẩu vị cũng được.” Cố Ngôn Tử thấy Trịnh Gia Hòa thì hai mắt sáng lên, cầm thẻ hội viên mới lấy khoe với anh.

“Được đấy, trưa mà em không muốn nấu thì gọi họ giao đồ ăn tới.” Trịnh Gia Hòa nói.

“Có dịch vụ này sao?” Cố Ngôn Tử hơi ngạc nhiên, trước lúc làm thẻ cậu đã nghe nhân viên giới thiệu về dịch vụ ở đây, làm gì có giao đồ ăn?

“Anh quen ông chủ, ngỏ lời vài câu là được.” Trịnh Gia Hòa dịu dàng nói, đúng là ở đây không giao đồ ăn, nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ…

Vì mấy ngày trước hôm nào cũng gọi video tâm sự nên hai người thân hơn rất nhiều. Cả hai vô tư nói chuyện và cảm thấy rất bình thường, nhưng Bành Tĩnh Hoằng thì nhìn đỏ cả mắt.

Cố Ngôn Tử dám nhìn một người không phải hắn bằng ánh mắt đó!

Đã vậy, Trịnh Gia Hòa còn nói chuyện với Cố Ngôn Tử quá thân mật, gì mà chỉ cần nói vài câu là nhà hàng sẽ giao đồ ăn cho Cố Ngôn Tử…

Bành Tĩnh Hoằng càng lúc càng khó chịu.

Ánh mắt hắn nhìn Trịnh Gia Hòa sắp bốc hỏa tới nơi. Lúc này, Trịnh Gia Hòa mới chú ý đến hắn.

Thấy Bành Tĩnh Hoằng thì ánh mắt anh lóe lên vẻ không vui, nhưng đang ở nơi công cộng nên cũng không muốn làm gì hắn ta. Trịnh Gia Hòa quay sang Cố Ngôn Tử: “Chúng ta vào nhé?”

Cố Ngôn Tử gật đầu, rồi đi vào với Trịnh Gia Hòa.

Bành Tĩnh Hoằng thấy vậy thì nhấc chân định đuổi theo.

Nhưng lại bị Tịch Trạch An ngăn lại: “Anh Bành, anh muốn gây sự với Trịnh tổng à? Hay muốn mất mặt ở đây?”

Vừa rồi khi Trịnh Gia Hòa xuất hiện thì Tịch Trạch An đã nhận ra.

Dù không liên quan đến showbiz nhưng tin tức về anh luôn xuất hiện trên thương trường. Trịnh Gia Hoà còn được bình chọn là ông chủ đẹp trai nhất… Nên không thể không nhận ra được.

Bành Tĩnh Hoằng chắc chắn không thể làm gì Trịnh Gia Hòa, đã vậy thì không nên để mình mất mặt ở ngự uyển Kim Đình.

Bành Tĩnh Hoằng khựng lại trong bực tức.

“Chẳng phải chúng ta đến để thảo luận về hợp đồng sao?” Tịch Trạch An hỏi tiếp

Bành Tĩnh Hoằng xoay người lại nhìn y rồi bực dọc nói: “Đi thôi.”

Tịch Trạch An cố gắng cười trừ để giấu sự khó chịu trong lòng.

Bành Tĩnh Hoằng là con trai của chủ tịch Tinh Duyệt, nhưng tốt nghiệp ba bốn năm rồi vẫn không làm được trò trống gì, còn bày đặt thái độ với y.

Tịch Trạch An nghĩ y phải rời cái công ty này sớm thôi.

Đại diện của Tịch Trạch An muốn đi theo y nên đã nộp đơn từ chức lên. Ông Bành thấy vậy mới bảo Bành Tĩnh Hoằng đi thương thảo với y, tìm cách giữ Tịch Trạch An lại.

Nhận nhiệm vụ là thế mà lúc ngồi nói chuyện với Tịch Trạch An, Bành Tĩnh Hoằng chẳng nghiêm túc gì cả, cứ ngồi uống rượu như chỉ có mình mình.

Tịch Trạch An vốn muốn rời đi trong hòa bình, bây giờ không thể nào không bực được.

Cuộc thảo luận giữa hai người diễn ra trong lửa giận ngùn ngụt. Bên Trịnh Gia Hòa với Cố Ngôn Tử thì vô cùng vui vẻ.

Thức ăn ở ngự uyển Kim Đình rất ngon, hai người thoải mái trò chuyện và hài lòng hết sức với bữa ăn. Cố Ngôn Tử nói cho Trịnh Gia Hòa nghe một số dự định sau này của mình, Trịnh Gia Hòa thì cho cậu lời khuyên.

Trịnh Gia Hòa cảm thấy Cố Ngôn Tử muốn làm ăn lớn thì không nên tiếc tiền đầu tư ngay từ đầu, nên tìm một vài tay bút kha khá về văn phòng mình.

Cố Ngôn Tử thấm nhuần từng lời của anh.

Hai người trò chuyện khá nhiều nên bữa cơm có hơi lâu. Ăn xong, cả hai cùng ra xe của Cố Ngôn Tử.

Trịnh Gia Hòa cũng đi xe đến nhưng anh định đậu ở đây luôn, ngày mai bảo trợ lý Chu đến lấy.

“Nếu tài chính không đủ, anh có thể đầu tư cho em một ít…” Trịnh Gia Hòa vừa đi sang bên ghế phụ vừa nói.

Nhưng đột nhiên lại bị ngắt lời.

Tự dưng lại xuất hiện một Bành Tĩnh Hoằng cả người toàn mùi rượu: “Cố Ngôn Tử, em thật sự đi với anh ta sao?”

Trước giờ hắn vẫn tự nhủ là Cố Ngôn Tử không quen Trịnh Gia Hòa đâu, chỉ lừa hắn thôi. Nhưng hôm nay tai nghe mắt thấy, Bành Tĩnh Hoằng mới nhận ra hắn đã sai rồi.

“Đúng thế thì sao?” Cố Ngôn Tử đáp trả.

“Em bị cái gì vậy! Trước đây em không phải thế này…” Bành Tĩnh Hoằng tỏ ra đau khổ cực kì, thất vọng nhìn Cố Ngôn Tử.

Lúc Cố Ngôn Tử ở cùng với hắn, cậu chưa bao giờ đòi tiền…

“Trước  đây anh cũng không phải thế này.” Cố Ngôn Tử muốn vào xe nhưng bị Bành Tĩnh Hoằng chặn cửa xe lại.

Bành Tĩnh Hoằng nắm chặt cánh cửa, trừng mắt nhìn cậu: “Anh cho em tiền, về với anh đi.”

Cố Ngôn Tử nghe hắn nói như vậy thì đột nhiên thấy buồn cười.

Nhưng cậu không cười được vì vừa dứt lời, Bành Tĩnh Hoằng đã ngã xuống.

Trịnh Gia Hòa rút lại đôi tay vừa cho Bành Tĩnh Hoằng một chưởng: “Đừng để ý con ma men này nữa… Đi về thôi.”

“Vâng.” Cố Ngôn Tử gật đầu, rồi chợt nhận ra có gì đó sai sai… “Sao chú khỏe quá vậy?”

Trịnh Gia Hòa chỉ cần một phát là Bành Tĩnh Hoằng xỉu luôn rồi!

— Hết chương 23—

<— Chương trước — Mục lục — Chương sau —>

 

18 thoughts on “[Đại Thiếu] _ 23

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)