Đại Thiếu Trở Về
Quyết Tuyệt
Thể loại: Hiện đại, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, đàn ông chuẩn mực xã hội công x si tình thích quấn người yêu thụ, điềm văn, trả thù đời, 1×1, HE.
Biên tập: Cua Bể
—
22.
Cố Ngôn Tử lạnh lùng như vậy, làm cho Bành Tĩnh Hoằng vốn đang tức giận không hiểu sao lại thấy tủi thân.
Đúng là hắn theo đuổi cậu trước, nhưng khi đã quen nhau rồi thì Cố Ngôn Tử mới là người lụy tình nhiều hơn.
Trước khi đính hôn thì hôm nào Cố Ngôn Tử cũng nhắn tin cho hắn, chuyện gì cũng nói với hắn. Nếu hai người mà có chiến tranh lạnh… thì lúc nào cậu cũng là người xin lỗi đầu tiên.
Còn một Cố Ngôn Tử quá tuyệt tình thế này, khiến Bành Tĩnh Hoằng không biết phải phản ứng thế nào.
“Em đừng như vậy…” Bành Tĩnh Hoằng nói với chất giọng khàn đục.
“Thế nào, anh còn muốn tôi tươi cười đến dỗ anh à?” Nụ cười đầy ý tứ của cậu lúc nãy cũng biến mất.
Với Cố Ngôn Tử mà nói – Bành Tĩnh Hoằng từng là người quan trọng nhất.
Khi đó, cậu cảm thấy người nhà và ba mẹ không ai quan tâm và hiểu mình, làm nghề biên kịch cũng chỉ quen bạn xã giao. Rồi đột nhiên, có một Bành Tĩnh Hoằng như vậy xông vào cuộc đời cậu.
Bành Tĩnh Hoằng là người cậu yêu, là mối tình đầu của cậu, sao Cố Ngôn Tử có thể không quan tâm hắn được đây?
Thân là một cậu ấm nên Cố Ngôn Tử cũng có chút tính tình kiểu thiếu gia đấy, nhưng mỗi lần ở cùng với Bành Tĩnh Hoằng là cậu phải tiết chế rất nhiều.
“Ngôn Tử, em phải nói chuyện rõ ràng với anh chứ!” Bành Tĩnh Hoằng nói: “Anh biết là anh sai, nhưng em không cho anh cơ hội giải thích đã vạch rõ giới hạn như vậy, còn…”
Hắn nhìn cách Cố Ngôn Tử ăn mặc mà cắn răng.
Cố Ngôn Tử không hề gạt hắn. Bành Tĩnh Hoằng biết tình trạng tài chính của cậu hiện tại, biết cậu vừa viết xong “Giang Sơn”, bên Gia Thành ra giá một tập 40 ngàn.
Bộ phim 40 tập, một tập 40 ngàn vậy chi là 1 triệu 600 ngàn. Nghe thì có vẻ nhiều đấy nhưng khấu trừ thuế này nọ, rồi chia cho nhân viên trong văn phòng thì tiền đến tay Cố Ngôn Tử chẳng còn bao nhiêu, ít ra thì không thể mua nổi cái đồng hồ trên tay cậu.
“Anh biết anh sai rồi?” Cố Ngôn Tử hơi ngạc nhiên nhìn hắn.
Dù Bành Tĩnh Hoằng không muốn thừa nhận, nhưng vẫn gật đầu.
Lúc đầu khi bị Cố Ngôn Tử đá đi, rồi chứng kiến hình ảnh cậu và Trịnh Gia Hòa cùng đứng với nhau thì phải nói hắn giận cực kì, thậm chí đã nghĩ là cậu tìm người khác được thì hắn cũng tìm được.
Nhưng khi dẫn một thực tập sinh của Tinh Duyệt đến khách sạn, hắn mới nhận ra mình không có hứng thú.
Hắn thật sự rất thích Cố Ngôn Tử. Lần đầu tiên gặp cậu ở đoàn phim của đạo diễn Giang, hắn vẫn nhớ như in.
Khi đó Cố Ngôn Tử không chút tên tuổi, nhưng vì có nhiều ý tưởng hay nên đạo diễn Giang đã tuyển cậu vào đoàn phim, để cậu giúp sửa chữa kịch bản và học tập lấy kinh nghiệm.
Bộ phim được đầu tư rất công phu với kinh phí hơn trăm triệu. Vì nhiều nguyên nhân mà ngay cả tên mình, Cố Ngôn Tử cũng không thể viết vào quá trình sản xuất được. Dù vậy, cậu vẫn làm việc hết sức chăm chỉ, ôm laptop chạy tới chạy lui dưới cái nắng gay gắt mà không biết mệt.
Lần đầu tiên đó, hắn nhìn thấy Cố Ngôn Tử. Bành Tĩnh Hoằng cảm thấy cậu rất đẹp, mồ hôi trên chóp mũi như đang sáng lấp lánh vậy.
Lúc đó hắn còn nghĩ Cố Ngôn Tử là diễn viên trong đoàn và tìm mọi cách để mời cậu về Tinh Duyệt, sau này hắn mới biết cậu là một biên kịch.
Rõ ràng là cả tên cũng không được viết vào mà chẳng hề để tâm, cứ vậy giúp đỡ đạo diễn Giang sửa mấy lỗi nhỏ trong kịch bản. Cố Ngôn Tử còn giải thích chi tiết một số cảnh quay ra.
Khi đó, Bành Tĩnh Hoằng đã nghĩ là cậu biên kịch này thật ngốc nghếch… Hắn phải bảo vệ cậu mới được.
Đó là lúc hắn bắt đầu theo đuổi cậu.
Cố Ngôn Tử khá là chậm chạp nên hắn cưa gần nửa năm cậu mới đổ, việc này làm bạn bè của hắn sợ ngây người.
Tuy là sau này tính tình Cố Ngôn Tử không tốt chút nào, luôn luôn gây sự với bạn của hắn, nhưng những khi bên nhau cả hai đều rất hạnh phúc. Thẳng cho đến khi ba mẹ hắn phát hiện…
Nhớ lại những chuyện quá khứ, Bành Tĩnh Hoằng không thể không thừa nhận là mình có sai.
Ở với Cố Ngôn Tử khiến Bành Tĩnh Hoằng biết mình sai nhưng vẫn không nhận, như là thói quen vậy. Nghĩ như thế mãi khiến hắn tưởng là chuyện gì mình làm cũng đúng.
Thậm chí hắn còn bị cuốn theo những ngưòi xung quanh, càng ngày càng không coi Cố Ngôn Tử ra gì. Bọn Tôn Minh Nghĩa cứ trêu hắn là bị cậu quản nghiêm các kiểu, điều này hắn không bao giờ muốn thừa nhận.
Bây giờ ngẫm lại, Bành Tĩnh Hoằng mới thấy những gì Cố Ngôn Tử muốn hắn làm lúc đó thật ra rất bình thường với những cặp đôi đang yêu.
Còn một điều nữa… là Bành Tĩnh Hoằng cảm thấy lúc đó Cố Ngôn Tử đồng ý quen hắn là vì thân phận của hắn… Có điều nghĩ kĩ lại thì cậu có dựa dẫm gì hắn đâu. Thậm chí khi hắn đưa ra đề nghị mua lại một bộ tiểu thuyết của cậu về cho Tinh Duyệt để chuyển thể, cậu cũng thẳng thừng từ chối dù cho giá bán rất cao.
Lúc mới quen cậu, Bành Tĩnh Hoằng cũng cho cậu một tấm thẻ, mỗi tháng đều đặn gửi vào 50 ngàn. Đến gần đây, hắn kiểm tra mới biết là cậu chẳng xài một đồng nào.
Vậy mà hắn luôn nghĩ cậu từ chối không chịu lấy thẻ chỉ là làm cho có mà thôi.
Đương nhiên, không chỉ chuyện này làm Bành Tĩnh Hoằng nhận ra hắn đã sai.
Chuyện làm hắn nhận ra điều này rõ nhất là khi Cố Ngôn Tử công khai cái video với Khương Tú ra.
Ban đầu nhà hắn có giàu đâu, lúc còn nhỏ thì hắn chẳng được coi là có tiền so với bọn Tôn Minh Nghĩa và Khương Tú. Khi đó trường hắn học nhiều người giàu lắm, tiền phải nói là đếm không xuể luôn.
Khoảng thời gian đó Bành Tĩnh Hoằng rất tự ti, phần vì ba hắn ít về nhà và có người phụ nữ khác bên ngoài, phần vì ba hắn cứ bắt hắn đi nịnh hót mấy đứa bạn có tiền trong trường. Mẹ hắn thì nghe lời ba, còn ân cần dạy bảo hắn phải làm thế nào.
Bành Tĩnh Hoằng chỉ có thể bất đắc dĩ nghe theo.
Nên khi được đám Tôn Minh nghĩa nhận làm đại ca, Bành Tĩnh Hoằng cảm thấy chuyện này rất lớn lao. Khương Tú còn thích hắn như vậy làm hắn đắc ý vô cùng.
Sau này nhà họ Bành có tiền, hắn cũng gia nhập giới nhà giàu mà hắn từng nịnh hót trước đó, nhưng hắn không muốn tiếp xúc với những người đó chút nào.
Chỉ có chơi với đám Tôn Minh Nghĩa là hắn cảm thấy thoải mái.
Còn về Khương Tú…
Bành Tĩnh Hoằng biết Khương Tú thích mình, sự yêu thích này đã từng thỏa mãn lòng hư vinh thuở thiếu thời của hắn nên hắn vẫn có chút tình cảm khác biệt dành cho cô.
Dù rằng hắn thích đàn ông…
Vì vậy lần say rượu loạn tính với Khương Tú làm hắn rất hổ thẹn, mới đồng ý kết hôn với cô.
Lúc đó Bành Tĩnh Hoằng đã tính rất kĩ; có Khương Tú làm bình phong, sau này có thêm đứa con nữa thì hắn có quen Cố Ngôn Tử cũng không ai nói, ba mẹ hắn cũng không tìm cậu kiếm chuyện nữa.
Hắn cảm thấy mình làm như vậy là tốt cho Cố Ngôn Tử.
Còn Khương Tú… thích hắn lâu như thế, bây giờ hắn đồng ý cưới thì cô nên mừng mới phải.
Nhưng mọi chuyện không hề theo tính toán của hắn!
Quan hệ của hắn và Khương Tú vẫn tốt, hắn không nghĩ mình và cô quá thân mật thì có gì sai cho đến khi Cố Ngôn Tử tung video kia ra.
Nhìn những bình luận trên mạng, Bành Tĩnh Hoằng mới nhận ra Khương Tú có vấn đề.
Một Khương Tú mà hắn vẫn luôn cho rằng chỉ biết im lặng yêu hắn – thật ra vẫn có suy tính của riêng mình.
Chẳng trách trước đây Cố Ngôn Tử cãi nhau với hắn vì cô nàng.
Càng nghĩ, Bành Tĩnh Hoằng càng thấy chỉ nói xin lỗi thì người ta khó mà chấp nhận được.
“Đúng vậy, anh biết lỗi rồi… Ngôn Tử, anh biết em không cần hư vinh, anh biết là quan hệ của em với Trịnh Gia Hòa không như em nói. Anh sẽ chia tay với Khương Tú, chúng ta bắt đầu lại được không?” Cứ một lần rồi một lần nhìn thấy Cố Ngôn Tử, Bành Tĩnh Hoằng mới nhận ra cậu rất quan trọng với hắn, mới nhận ra bị cậu ngó lơ sẽ làm hắn đau khổ như thế nào.
“Không được.” Cố Ngôn Tử từ chối không do dự.
“Ngôn Tử, cho anh một cơ hội sửa đổi đi!”
“Anh biết sửa đổi thì tốt rồi.” Cố Ngôn Tử bình tĩnh nói, nhưng khuôn mặt vui mừng của Bành Tĩnh Hoằng vừa xuất hiện thì cậu đã nói tiếp: “Hy vọng người yêu của anh sau này không phải chịu sự khốn nạn của anh nữa.”
Sắc mặt hắn lập tức thay đổi: “Ngôn Tử, anh đã xin lỗi rồi!”
“Nếu như sai mà cứ xin lỗi là được bỏ qua thì có sai nghiêm trọng cũng không tính là gì.” Cố Ngôn Tử giễu cợt.
“Anh bị Khương Tú gài bẫy!” Bành Tĩnh Hoằng bắt đầu khó chịu. Hắn đâu có ngu, thực ra hắn cũng lờ mờ nhận ra đêm đó Khương Tú gài bẫy mình.
Có điều chuyện này mẹ hắn cũng có liên quan, còn Khương Tú vì yêu hắn quá mới làm như vậy, tính ra cũng đáng thương… Nên Bành Tĩnh Hoằng làm bộ không biết mình bị gài bẫy.
“Bành Tĩnh Hoằng, anh còn giả tạo hơn cả Khương Tú đấy.” Cố Ngôn Tử bật cười.
—
Cua: Ex năn nỉ quay lại nói gì cho ngầu :)))
— Hết chương 22—
<— Chương trước — Mục lục — Chương sau —>
Mặt dày vậy thì chơi một mình đi. Ai rảnh đâu chơi chung. .-.
LikeLiked by 2 people
Dự tính của anh hại đời 1 người con gái và khiến một người con trai mang danh “tiểu tam”. Oh wow well done 🙂
LikeLiked by 1 person
Thậm chi hắn còn bị cuốn theo -> chí
người yêu của anh này -> sau này
Có những con người như anh Bành làm ng ta ko tài nào ngửi nổi @v@
LikeLiked by 2 people
Đê tiện dzay rồi ai chơi với anh hả anh Bành =))))))
LikeLiked by 2 people
Bạn tui bảo “Mày có thấy đứa nào đi ỉa rồi lại bốc cứt nhét lại vào lỗ đít không”
Thô nhưng mà thật :)))))
LikeLiked by 3 people
Cha này quá đê cmn tiện rồi. Dòng đời đưa đẩy anh thôi hả
LikeLiked by 1 person
‘Chồng tao đứng sau lưng mày kìa ‘
LikeLiked by 2 people
Lên chùa giải xui
LikeLiked by 1 person
Mạt sát thì người đời chê mình ác, mà không chửi thì lại không tiễn nổi mấy cái vong dai như đỉa 🤔
LikeLiked by 4 people