[Ngài Tư] _ PN 5 + 6.

 

Tên truyện: Ngài Tư và người yêu hoa cát cánh của anh ấy _ 司先生和他的桔梗花爱人.

Tác giả: Đào Chi Yêu _ 桃之幺.

Thể loại: Tình hữu độc chung, hồi hộp suy luận, thận trọng ôn nhu công x chấp nhất si tình thụ, yêu x nhân, hỗ sủng, 1×1, HE.

Biên tập: Cua Bể.

Chỉnh sửa: Seven Oxox.

《 Phiên Ngoại: Tân hôn- Trường trường cửu cửu. 》

5. Tội ác và chuộc tội

Uông Như Nguyệt — Vào đồng trụ địa ngục, luân hồi vào nhân đạo, trở thành kỹ nữ.

Tư Dạ Bạch đặt bút viết những dòng cuối cùng.

Bản án tử hình của Tư Minh Nguyễn lập tức được thi hành, cũng bị Phong Đô đại đế xử tội, không biết phải chịu khổ trong dầu sôi lửa bỏng bao nhiêu năm đây.

Trang Mị Nhi cũng bị tử hình, vốn phải lập tức thi hành nhưng lại mang thai nên được hoãn, sau đó bệnh chết trong tù, bào thai bị cô ta lợi dụng cũng mất, cuối cùng phải chịu khổ ở băng sơn địa ngục*.

Trương Dân lãnh án chung thân, ghét nhất đồng tính luyến ái nhưng trong tù lại trở thành đồ chơi của bọn quản ngục, bị chơi đến hư rồi lại phát hiện – bản thân không thể sống thiếu đàn ông.

Vương Minh phát điên, bị nhốt trong bệnh viện tâm thần. Tư Dạ Bạch có nhiệm vụ đi ngang qua, Vương Minh thấy y liền nói, có thể bỏ qua cho hắn được không? Về sau nữa Tư Dạ Bạch nghe nói, nhân cách thứ hai của hắn đã mưu sát chính nhân cách chủ của Vương Minh.

Công việc của ba mẹ Uông Như Nguyệt cũng xuống dốc, tiểu thư nũng nịu một thời nay lại bị dày vò đến không còn hình người. Lúc cô chết, Trang Vũ Phong đến làm việc thay Tiểu Bạch; khi nhìn thấy hắn, toàn thân Uông Như Nguyệt liền phát run.

Tới lúc vào trong điện nhìn thấy Tư Dạ Bạch, y cũng làm như không quen biết cô, chỉ tập trung làm việc. Lúc y liệt kê từng tội trạng của mình, cuối cùng Uông Như Nguyệt cũng nhận ra – cho tới tận bây giờ, trong mắt y chưa từng có hình bóng của mình.

Lư Kiền tự sát trong tù, sau khi gặp lại Tư Dạ Bạch, hắn bị xử vào Uổng tử địa ngục, Thạch ma địa ngục*.

Viên Hâm vợ con ly tán, sau khi ra tù bị bọn cho vay nặng lãi dồn vào đường cùng.

Ba Tư mẹ Tư vì tội bao che, chứa chấp, hủy diệt chứng cứ mà bị nhốt mấy năm rồi thả về, bệnh tật nằm trên giường triền miên. Hai người tê liệt trên giường bệnh, không người chăm sóc, chỉ biết chửi rủa lẫn nhau…..

Vạn vật có vay có trả, chết không phải là hết. Vì khi thời gian ở dương thế của ngươi kết thúc, mới là khởi đầu cho sự chuộc tội của ngươi.

Có lẽ do Lục Xử có ý đồ xấu, nên ai  trong  họ cũng biết ít nhiều về tình huống bây giờ của Tư Dạ Bạch và Trang Vũ Phong.

Hắn luôn sai bọn quỷ  nhắc tới Trang Tam gia và Tư Tứ gia trước mặt đám người kia, nói họ đã giúp địa phủ phát triển như thế nào, ân ân ái ái chói mù mắt người ngoài như thế nào.

“Sao rồi?”

Tư Dạ Bạch đốt quyển sổ, chữ viết phía trên dần biến đen rồi hóa thành tro bụi.

“Em yêu anh.” Y ngửa đầu hôn lên cằm người kia.

*Các tầng địa ngục được đề cập:

– Băng Sơn Địa Ngục: Địa ngục tầng thứ tám. Phàm những ác phụ hãm hại chồng, thông dâm với người khác, cố ý phá thai, khi chết sẽ bị đày xuống Băng Sơn địa ngục. Kẻ bị phạt sẽ bị lột hết quần áo, lõa thể leo lên núi băng. Ngoài ra, những người ham mê cờ bạc, bất hiếu với cha mẹ, bất nhân bất nghĩa, cũng sẽ bị đày trèo lên núi băng.

– Uổng Tử Địa Ngục: Địa ngục tầng 14. Cần biết rằng để được làm người trên thế gian này là điều không hề dễ, đó là cơ hội do Diêm Vương ban cho bạn. Nếu bạn không biết trân trọng, mà tự sát, như cắt mạch máu, uống thuốc độc, treo cổ v.v., điều này khiến Diêm Vương tức giận, sau khi chết sẽ bị đày xuống Uổng Tử Địa Ngục, và cũng không có cơ hội đầu thai thành người nữa.

– Thạch Ma Địa Ngục: Địa ngục tầng 17. Những kẻ dẫm đạp ngũ cốc, trộm cắp, tham quan ô lại, hiếp đáp người khác khi chết sẽ bị đày vào Thạch Ma Địa Ngục. Họ sẽ bị mài nát thành nhục tương, rồi lại được phục hồi thân thể để tiếp tục bị mài nát.

6. Cuộc sống mới và tương lai

“A Tư, chắc tôi phải gọi cậu là chị dâu rồi.” Lương Mộc Khâm cười hì hì nói: “Lúc đó cậu nói nhiều như vậy, tôi cũng không đi coi mắt nữa. Cậu nói đúng, đời người rất khó có thể tìm được tri âm tri kỷ của mình.”

“Sau đó…..” Lương Mộc Khâm lộ ra vẻ ngượng ngùng hiếm thấy, “Yên tâm, tôi sẽ đối xử thật tốt với em gái hai người.”

Hôn lễ.

Trang Vũ Phong nắm tay Tư Dạ Bạch, lặng lẽ đứng sau đám người, quan sát đôi cô dâu chú rể.

Tư Dạ Bạch xúc động nói: “Thật không ngờ hai người họ lại về chung một nhà.”

“Bạn em cũng không tệ.”

“Không phải anh nên gọi em rể sao?” Tư Dạ Bạch cười hắn.

Trang Vũ Phong liếc y, “Vậy em để hắn gọi là chị dâu đi, rồi anh gọi hắn là em rể.”

“Ai là chị dâu?” Tư Dạ Bạch chọt eo hắn, “Hả? Anh nói ai là chị dâu?”

Hầu kết Trang Vũ Phong giật giật. Dạ Bạch vừa đi học tập ở Địa ngục phương Tây về đã kéo hắn tới đây dự lễ cưới, lúc này hôn lễ đã kết thúc rồi, có nên làm vài chuyện thiếu đứng đắn không nhỉ?

“Mộc Khâm!”

“Sao vậy?” Lương Mộc Khâm ôm lấy vợ yêu.

Trần Vũ Thanh hơi kích động, “Hình như em thấy anh hai và anh Tư!”

“Em nói gì?” Lương Mộc Khâm trợn to hai mắt.

Hốc mắt Trần Vũ Thanh đỏ lên, “Khi còn bé, thầy bói nói em có thể dễ dàng nhìn thấy những thứ không nên thấy, không biết có thật không.”

Trong lòng hai người thực ra đã kết luận, chắc là nhớ quá sinh ảo giác thôi.

Lương Mộc Khâm trộm hôn lên khuôn mặt vợ yêu, “Anh sẽ đối xử với em thật tốt.”

“Ừm.”

Không ngờ lúc mở bao lì xì, bọn họ lại nhận được hai cái bao kí tên Trang Tam gia và Tư Tứ gia. Bên trong chỉ có hai tờ giấy, một tờ Tư Dạ Bạch viết: “Còn dám kêu chị dâu thì cẩn thận tối tôi tới tìm cậu chơi.”. Một tờ khác Trang Vũ Phong viết: “Bạch đầu giai lão, con cháu đầy đàn.”

Đôi vợ chồng mới cưới đều cười ra nước mắt, thật sự tốt quá rồi.

Nhiều năm về sau, khi tội ác đã bị chôn vùi, khi những người biết chuyện đều đã già đi, có một vị luật sư trẻ tuổi đang đứng trên giảng đường đại học.

“Luật sư Tư, tại sao anh lại chọn nghề này?”

“Bởi vì chú của tôi, chú là một vị luật sư rất đáng kính trọng.” Tư Nhược Phong nghiêm túc nói: “Chú đã dạy tôi rất nhiều điều, thứ nhất là tình yêu, thứ hai là sự dũng cảm. Là một người làm luật pháp, có lẽ các bạn  sẽ thấy sự không hoàn mỹ của nó, rồi muốn hoàn thiện và thúc đấy nó phát triển hơn.

Nhưng các bạn phải nhớ rằng – luật pháp sinh ra là để tuân thủ nghiêm ngặt. Thứ duy nhất có thể trừng trị được tội ác, cũng chỉ có pháp luật. Còn bác bỏ công lý hay giương cờ báo thù sau khi gặp chuyện? Đều là phạm tội hết.”

“Tứ gia có người nối nghiệp rồi.” Lục Xử xúc động nói.

“Ta phải gọi ngươi là Nhị gia mới đúng chứ? Lục Nhị gia?” Tư Dạ Bạch trêu chọc hắn.

“Cút.”

“Đừng đẩy ta nữa, rớt đó rớt đó.”

“Không thể tin được! Cả đường ngươi cứ chăm chăm bảo vệ cái bánh ngọt đó!”

“Ai bảo địa phủ không mua được ngải cứu*?” Nhà y lại có một người cực yêu  bánh ngọt mà.

“…Này.” Lục Xử sờ sờ mũi, “Lát nữa chia cho ta một chút nha.”

“Làm gì?” Tư Dạ Bạch biết mà còn hỏi.

Lục Xử thẹn quá hóa giận nói: “Đem về trêu mèo.”

Tư Dạ Bạch rùng mình, “Cẩn thận mèo nhà ngươi cào nát mặt đó.”

“Hắn làm sao nỡ. Hơn nữa người nhà ngươi cũng có kém cạnh đâu, mặt lúc nào cũng lạnh ngắt, sắp bằng hàn băng trong băng sơn địa ngục rồi.”

“Ai nói, Vũ Phong rất dịu dàng đó!”

Hai vị đại nhân trốn ra ngoài rất là vui vẻ, nhưng hôm nay cư dân thành Phong Đô lại rất là không vui. Hu hu hu hu hu, hai người các ngài muốn nhây tới bao giờ đây?

Tiết thanh minh sắp đến, chúng tôi cũng muốn về gặp cố nhân lắm, nhưng mà không dám ra khỏi cửa thành nha. QAQ


*Khs lại là ngải cứu, bánh ngải cứu chăng…. 

 

6 thoughts on “[Ngài Tư] _ PN 5 + 6.

  1. Ngải cứu để làm bánh ngải đó bn bên trong bỏ nhân đườg đỏ vs vừng bn có thể gõ gg bánh thanh đoàn sẽ ra

    Like

Leave a reply to Lưu Nguyễn Kim Sa Cancel reply