27.
Đường Kiều hoang mang lái xe đến biệt thự của Thẩm Ngôn. Biết Triệu Lan Chi lâu như vậy, đây là lần đầu tiên y để chuyện cá nhân của mình làm phiền đến anh, không quan tâm thì đúng là hơi vô tình. Continue reading “[Tra Công] _ 27.”
27.
Đường Kiều hoang mang lái xe đến biệt thự của Thẩm Ngôn. Biết Triệu Lan Chi lâu như vậy, đây là lần đầu tiên y để chuyện cá nhân của mình làm phiền đến anh, không quan tâm thì đúng là hơi vô tình. Continue reading “[Tra Công] _ 27.”
26.
Đường Kiều vẫn nghĩ rằng, dù Triệu Cẩm Chi có béo thì vẫn là kiểu béo tròn đáng yêu làm người ta thích. Khác với người anh mồm miệng ác độc của mình, tính cách của y khá là ôn hòa, nhìn rất đáng tin cậy, hơn nữa gia cảnh không tồi, có cô gái nào thích y cũng là chuyện bình thường. Continue reading “[Tra Công] _ 26.”
25.
Thu thập đồ đạc cho Thẩm Duy Thần rồi giao nó cho Đường Kiều xong, Đào Phi vội vã chạy đi làm. Continue reading “[Tra Công] _ 25.”
24.
Cậu cả nhà họ Triệu đã như thế, Đường Kiều đành phải ăn tạm ít cơm văn phòng cho qua bữa. Từ khi đi làm đến giờ, phần lớn đồ ăn vào bụng anh đều là kiểu thức ăn nhanh thế này, làm cái dạ dày vốn quen được nuông chiều của anh bắt đầu biểu tình, nhai được vài miếng liền bỏ đũa. Continue reading “[Tra Công] _ 24.”
23.
Thẩm Duy Thần quay lại nhìn mẹ, Đào Phi liềm mỉm cười cổ vũ nó.
Đường Kiều dẫn nó vào phòng tắm. Đây là lần đầu tiên nó thấy cái bồn tắm to thế này, hai mắt sáng lên, vẻ mặt nóng lòng muốn thử. Thấy vậy, anh chỉ cười: “Đừng nghịch nước lâu quá đấy.”
Nó xấu hổ thè lưỡi: “Cháu có muốn nghịch đâu ╭(╯ε╰)╮” Continue reading “[Tra Công] _ 23.”
22.
Thành phố S vào hè nắng chói chang, ở trạm tàu hỏa vốn đông đúc nhiều người thì còn nóng nực hơn nữa. Continue reading “[Tra Công] _ 22.”
20.
Triệu Lan Chi và Đường Kiều liếc nhìn nhau, hoàn toàn không có vẻ giật mình của kẻ bị – bắt – gian – tại – trận, tiếp tục đi như thể không nghe thấy gì.
Khi đi ngang qua Thẩm Mộ, tay anh đột nhiên bị nắm lại. Anh dừng bước, quay sang nhìn hắn tỏ ý khó hiểu. Continue reading “[Tra Công] _ 20.”
19.
Trở về thành phố S, Đường Kiều bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ mình nên chọn trường nào. Kiếp trước, để đi theo Thẩm Mộ mà anh kiên quyết chọn Đại học Y ở thành phố B, nhưng bây giờ anh không muốn để bất cứ ai ảnh hưởng đến quyết định của mình nữa. Continue reading “[Tra Công] _ 19.”
18.
Cảm thấy có gì đó bất thường, Đường Kiều vội xông lên tầng – liền thấy con chó trắng đang sủa không ngừng, Thẩm Duy Thần đang đứng ngẩn ra và Đào Bách đang ngồi bệt trên cầu thang, ôm cái chân đầm đìa máu khóc lớn.
Nhìn thấy anh, rốt cục Thẩm Duy Thần cũng định thần lại, rụt rè kêu: “Chú, chú Đường.” Continue reading “[Tra Công] _ 18.”