70.
Thẩm Duy Thần cười nhạt: “Bỏ đi.”
Đường Kiều thấy hơi là lạ, nhưng không nói gì nữa. Nhìn Lý Tố Đình đang phát rồ lên và Đào Bách mất kiên nhẫn ở đằng kia, anh thấy lòng mình hơi… thấp thỏm. Continue reading “[Tra Công] _ 70.”
70.
Thẩm Duy Thần cười nhạt: “Bỏ đi.”
Đường Kiều thấy hơi là lạ, nhưng không nói gì nữa. Nhìn Lý Tố Đình đang phát rồ lên và Đào Bách mất kiên nhẫn ở đằng kia, anh thấy lòng mình hơi… thấp thỏm. Continue reading “[Tra Công] _ 70.”
69.
Thẩm Ngôn mời Thẩm Duy Thần ở lại ăn cơm, nhưng cứ nghĩ đến Đường Kiều đang ở nhà chờ mình là cậu chỉ muốn phi về nhà lập tức. Nhưng gã nhiệt tình quá làm cậu cũng ngại từ chối, đành phải uống không ít rượu cùng gã rồi mới được thả đi.
Trên đường về, cậu ghé vào nhà hàng quen mua mang về mấy món anh thích ăn, nên khi về đến nhà thì trời đã tối rồi. Continue reading “[Tra Công] _ 69.”
68.
Vừa đến công ty không lâu, Thẩm Duy Thần đã thấy Lisa xông đến trước mặt mình.
“Elvis, cuối cùng em cũng đến rồi!” Cô lo lắng: “Tam gia đợi em lâu lắm rồi đấy. Mau đi gặp ổng đi, kẻo ổng lại phát giận bây giờ.” Nghĩ đến cảnh gã đàn ông nham hiểm đó nổi giận, cô lại rùng cả mình. Continue reading “[Tra Công] _ 68.”
67.
Dù là Elvis hay Thẩm Duy Thần thì cũng luôn nghe lời Đường Kiều răm rắp, nhưng lần này thì không – kể cả vậy, anh cũng chẳng còn sức mà nổi giận.
Anh uể oải ngồi ở ghế phó lái, hai mắt thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ. Continue reading “[Tra Công] _ 67.”
66.
Tạm biệt Lisa rồi, Đường Kiều liền gọi cho Đường Hoài Chương, nhưng ông lại đang đi công tác, giờ không ở thành phố S. Anh hơi tiếc nuối, đành phải dặn ông chú ý chăm sóc sức khỏe rồi cúp máy.
Bước ra khỏi quán cafe, nhìn dòng người đông đúc trên đường, đột nhiên anh cảm thấy… thật mờ mịt. Continue reading “[Tra Công] _ 66.”
65.
Nửa giờ sau.
Đường Kiều nằm trên giường bệnh, mu bàn tay trái cắm kim truyền nước muối. Elvis ngồi bên cạnh nhìn anh chằm chằm, nhìn đến nỗi anh phát ngượng. Continue reading “[Tra Công] _ 65.”
64.
Đường Kiều biết Elvis chưa bao giờ hút thuốc. Nhìn tàn thuốc trong gạt tàn, anh vô thức chạm thử – nó vẫn còn ấm.
Có lẽ vì nghỉ ngơi không đủ, nên sự mệt mỏi lại trào lên trong lòng anh.
Lúc người còn hơi ướt bước ra từ phòng tắm, Elvis đi về phía anh, trong mắt tràn ngập sự ngọt ngào. Continue reading “[Tra Công] _ 64.”
63.
Suốt ba năm qua, Đường Kiều chỉ về nước có hai lần – lần đầu là vì Thẩm Duy Thần đột nhiên biến mất, lần thứ hai thì hoàn toàn là vì nhớ Elvis. Continue reading “[Tra Công] _ 63.”
62.
Elvis đi rồi, nhưng cuộc sống của Đường Kiều vẫn phải tiếp tục. Không có cậu làm bạn, thời gian của anh bỗng trở nên thật dài. Một ngày của anh chỉ quanh quẩn giữa nhà và công ty, thỉnh thoảng thì ra ngoài xã giao với Thẩm Mộ. Continue reading “[Tra Công] _ 62.”
61.
“Elvis, hai mươi mốt tuổi, học chuyên ngành tài chính của Đại học H, nhưng vì công việc nên hiện đang tạm nghỉ học.”
Thẩm Mộ ngồi ở bàn làm việc, ngón tay thon dài gõ nhịp lên mặt bàn: “Công việc?” Continue reading “[Tra Công] _ 61.”