[Nhà Giàu] _ 66-70.

10384521_706299886151154_8545305134389152160_n

66.

“Sẽ không quấy rầy chúng ta?” Mộ công tử nhướn mày, cười như không cười nhìn Hạ Minh Hòa. Hiển nhiên, Hạ thiếu của chúng ta còn có ẩn ý khác.

“Ừ, sẽ không quấy rầy chúng ta đâu.” Hạ Minh Hòa kiên định nhìn thẳng vào mắt Mộ Tiêu Vân.

“Sẽ không quấy rầy chúng ta làm gì?” Ghế sau của taxi chật chội, đối với thân hình dài ngoằng của cả hai người mà nói, đúng là không thoải mái tí nào. Không gian nhỏ hẹp, không khí ái muội luẩn quẩn giữa hai người. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 66-70.”

[Nhà Giàu] _ 61-65

1377400_204267903248613_591498020054965888_n

61.

“Reng reng reng…” Tiếng chuông không hợp thời vang lên, nhưng lần này là từ điện thoại của Mộ Tiêu Vân.

Hạ Minh Hòa đè lên người y không chịu buông ra: “Vân Vân…Vân Vân à…” Hắn dán bên tai Mộ Tiêu Vân, lẩm bẩm lặp đi lặp lại, vật cứng cứ ma sát lên đùi y – thật muốn cứ như vậy mà tiến vào. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 61-65”

[Nhà Giàu]_ 56-60.

3590_205635209783955_7423687596356989465_n

56.

“Hey! Anh bạn, tin tức cậu cần này.”

Đây là một quán rượu – gọi là “quán rượu” chứ không phải “quán bar” vì tuy ở đây cũng có rượu ngon, nhưng lại không hào nhoáng phù phiếm như quán bar. Người đang dựa vào quầy bar, quay lưng về cửa có mái tóc lượn sóng màu lúa mạch, nhìn từ sau lưng mang theo vẻ lười nhác tựa ánh mặt trời ban trưa. Continue reading “[Nhà Giàu]_ 56-60.”

[Nhà Giàu] _ 51-55.

2013CL-277

51.

“Không, có chuyện gì à?” Mộ Hữu Thành không phải là loại người hay nói dối.

Mặc dù mọi chuyện đi đến ngày hôm nay là do Mộ Hữu Thành phản bội vợ trước, nhưng Mộ Tiêu Vân vẫn tin tưởng nhân cách của ông, vì vậy nếu Mộ Hữu Thành nói không có, y sẽ tin.

“Dạ không có gì, con có chút việc sẽ gọi lại cho ba sau.” Continue reading “[Nhà Giàu] _ 51-55.”

[Nhà Giàu] _ 46-50.

248637_1912153279010596_8386528977998030628_n

46.

Cái nóng của tháng 9 khác với cái nóng của tháng 7, tháng 8. Nếu hơi nóng của tháng 7 tháng 8 là do thời tiết thì cái nóng của tháng 9 lại phát ra từ trong lòng mỗi học sinh.

Từ nhà trẻ lên tiểu học, cấp 2, cấp 3 rồi bây giờ đến đại học – đối với 90% học sinh, thời đại học mới là giấc mộng tươi đẹp nhất cả đời. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 46-50.”

[Nhà Giàu] _ 41-45.

tumblr_nnsv7sgZdt1uufg50o1_500

41.

Kỳ thi thử cuối tháng 3 dưới sự khẩn trương ôn tập của Mộ Tiêu Vân đã đến rồi. Nhưng trước ngày thi một ngày, Hạ Minh Hòa mang đề thi thử Toán và Văn đến.

“Để làm gì?” Mộ Tiêu Vân đang xem phim – càng gần thời điểm mấu chốt thì càng cần phải thả lỏng.

Hạ Minh Hòa thẳng tay tắt laptop của y: “Làm hai đề này đi.”

“Bây giờ còn làm làm gì chứ?” Mộ Tiêu Vân buồn bực: “Sao không đưa em sớm hơn tí?” Continue reading “[Nhà Giàu] _ 41-45.”

[Nhà Giàu] _ 36-40.

12512542_212524885762144_4448089813202366505_n

36.

Chẳng qua, Hạ thiếu rất không có tiền đồ. Vừa nghe đến cái lý do vì xem phim cả đêm mà không nghe điện thoại của Mộ Tiêu Vân, Hạ Minh Hòa từ giận dỗi chuyển thành khó chịu, trực tiếp cúp máy luôn.

“Tút tút tút…” Thanh âm truyền vào tai Mộ Tiêu Vân, y hơi ngẩn ra. Vốn định ngủ thêm nhưng lại bị đánh thức, Mộ Tiêu Vân nghĩ nghĩ, dụi dụi mắt rồi gọi lại cho Hạ Minh Hòa. Không ngờ Hạ thiếu lại lập tức nghe máy, có thể thấy từ khi dập máy, Hạ thiếu vẫn luôn nắm chặt  điện thoại. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 36-40.”

[Nhà Giàu] _ 31-35.

12744008_468653076653747_3624755562481795348_n

31.

Hạ Minh Hòa cảm thấy mình phải bình tĩnh lại, nếu không sẽ không thể dập tắt được ngọn lửa vô danh đang bừng lên trong cơ thể. Nhưng dù có xối bao nhiêu nước ấm lên người, thân thể hắn vẫn càng lúc càng nóng. Không chỉ là thân thể nóng, mà người anh em giữa hai chân lại càng hưng trí hơn nữa.

Hạ Minh Hòa không dám dùng tay tự giải quyết, hắn mơ hồ nhận thấy đây là một tội lỗi không thể tha thứ được. Nhưng mà hình ảnh cái mông non nớt đầy thịt của nhóc nhảy lớp, làn da trắng sữa cộng với thanh âm rì rầm như trẻ con trong đầu kia, hắn làm thế nào cũng không xóa đi được. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 31-35.”

[Nhà Giàu] _ 26-30.

giphy

26.

Mộ Tiêu Vân bĩu môi, hai mắt tỏ vẻ oan ức nhìn Hạ Minh Hòa: “Anh tự dưng biến đâu mất, bạn anh cũng không tìm thấy anh, em lo lắng thôi mà.”

Vẻ trẻ con trên khuôn mặt Mộ Tiêu Vân đặc biệt đáng yêu. Ít nhất trong mắt Hạ thiếu là như vậy, không chỉ đáng yêu, mà còn làm hắn rung động không thôi. Nghĩ đến chuyện nhóc nhảy lớp vì chờ mình mà tình nguyện bị đau bụng, Hạ thiếu vô cùng chán nản, biết vậy mình đã sớm trở lại. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 26-30.”

[Nhà Giàu] _ 21-25.

20131120174526_lufwf-thumb-600_0

21.

Hạ Minh Hòa vô thức nhíu mày, né sang bên để Mộ Tiêu Vân bước qua. Hắn đi được vài bước mới đột nhiên hoàn hồn, mình đang muốn đi đâu đây? Vì thế, Hạ thiếu gia mất hứng trở về phòng ngủ.

Kết quả là, vừa mở cửa ra, hắn liền nhìn thấy nhóc nhảy lớp đang cởi tất chuẩn bị lên giường.

Lông mày vốn chưa dãn ra lại càng cau chặt hơn, nhìn đôi môi nhỏ nhắn màu hồng nhạt mở ra khép vào. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 21-25.”