[Nhà Giàu] _ 117.

1937077_830630253750518_7798822193712221595_n

117.

Bữa cơm ở nhà Hạ tư lệnh khá là ấm cúng. Mọi người ngồi cùng nhau vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, không đả động gì đế việc cá nhân hay việc làm ăn, chỉ là…. khi vợ chồng Doãn Hạo đến, bầu không khí thoáng thay đổi. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 117.”

[Nhà Giàu] _ 115.

12790892_954686564609293_5363937036766449938_n

115.

Bị con trai dập thẳng máy, Mộ Hữu Thành rõ ràng là không vui, nhíu chặt mày lại.

“Sao thế?” Lúc này, cả nhà ông đang ra ngoài chơi – toàn thể công ty đi du lịch để mừng sự kiện niêm yết thành công, bây giờ đang ở khách sạn. Mộ Hữu Thành vốn đang vui vẻ khi nhận được điện thoại của con trai, nhưng giờ tâm trạng ông lại rối tung lên. Ông đã quên mất một việc – y không thích Diêu Tinh Tinh là thật, nhưng y lại càng hận chính ông hơn. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 115.”

[Nhà Giàu] _ 114.

12717714_1516403078665096_9121332414360374517_n

114.

Từ nhà bà Mộ trở về đã là bảy giờ tối, ai về thẳng nhà nấy luôn. Mộ Tiêu Vân ngồi trên xe, vẻ mặt thờ ơ lãnh đạm, tựa như lần đầu Hạ Minh Hòa gặp y vào năm năm trước vậy.

“Đang nghĩ gì thế?” Dừng xe ở ven đường, Hạ thiếu hạ cửa kính xuống để gió đêm thổi vào, xua tan đi những sầu lo của bà xã. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 114.”

[Nhà Giàu] _ 113.

12806215_1067916799933166_4878856716116302130_n

113.

Bọn họ ở lại đảo hai ngày, ngày đầu tiên là tiệc BBQ, ngày tiếp theo là thám hiểm quanh đảo. Dù biết chắc khả năng gặp nguy hiểm là bằng không, nhưng vì lâu lắm rồi chưa ai được thể nghiệm cuộc sống hoang dã thế này, hơn nữa còn có bữa tiệc tối hôm trước phụ trợ, nên tất cả mọi người đều rất vui vẻ. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 113.”

[Nhà Giàu] _ 112.

10346319_1515550372084124_6382543009064078494_n

112.

Giữa màn đêm yên tĩnh đến độ tiếng chim kêu còn không có, dường như Trần Cảnh Văn và Từ Nham đều có thể cảm nhận được  hơi thở dồn dập của đối phương.

Trần Cảnh Văn không biết người kia đang nghĩ gì, hắn chỉ biết – càng cúi thấp xuống thì trái tim hắn càng đập nhanh hơn. Khi cách môi Từ Nham chỉ còn 1 cm, hắn dừng lại, chăm chú nhìn người kia – dường như từ trước đến giờ, hắn chưa từng nhìn Từ Nham ở một khoảng cách gần như vậy. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 112.”

[Nhà Giàu] _ 111.

12715404_965435886858153_8305564682423464796_n

111.

Hạ Minh Hòa không nhận lấy cốc nước, chỉ ngẩng lên nhìn chằm chằm Mộ Tiêu Vân. Đôi lông mi thật dài thật dày phủ xuống, tạo thành một bóng đen dưới mắt hắn. Trong mắt Hạ thiếu là một sự trong trẻo không thể nhìn thấu – mà người duy nhất nhận ra nó chỉ có mỗi mình y. Tháng năm qua, ai cũng đã thay đổi, dù cho là Từ Nham, Trần Cảnh Văn, Tiền Hải hay là ai khác nữa; chỉ có hắn là vẫn vậy – tính tình của hắn, nhân phẩm của hắn, sự cố chấp với y, thậm chí là … mấy ý tưởng biến thái đó nữa. Continue reading “[Nhà Giàu] _ 111.”

[Nhà Giàu] _ 109.

12642557_1650416058552966_7593206204364947083_n

109.

Hạ Minh Hòa vẫn chìm trong suy nghĩ của mình.

“Sao thế? Khó nói lắm à?” Thấy hắn không trả lời, Mộ Tiêu Vân hào hứng hỏi lại.

Trần Cảnh Văn kiêu ngạo như thế hẳn là có lý do, nhưng Từ Nham nhất định cũng không tệ, không thì hắn cũng không ứng chiến làm gì. Y tự biết mình cũng như Từ Nham – chỉ muốn hóng vui thôi à ~ Continue reading “[Nhà Giàu] _ 109.”

[Nhà Giàu] _ 108.

tumblr_naz1t02Oag1qamgpzo1_250

108.

“Tao vừa hỏi thăm rồi, ở đây có chỗ chuyên cho thuê thuyền đấy. Từ đây ta có thể đến đảo bên cạnh chơi, nhưng nơi đó chưa được ai khai phá nên không có công trình nào đâu.” Vừa đi tiền trạm một vòng, Tiền Hải quay về báo cáo.

“Hồi trước bạn em đã sang đó rồi.” Lý Thải Ny nói – đây cũng là một trong những mục đích khi đến đây của cô nàng: “Bọn nó bảo bãi biển bên đó đẹp lắm, vừa trắng vừa mịn, để chơi tennis hay bóng rổ đều rất tuyệt. Chúng ta chỉ cần chuẩn bị lều bạt và một ít đồ ăn là được rồi.” Continue reading “[Nhà Giàu] _ 108.”