[Đại Thiếu] _ 30

d65121611f6b2f817e2eac1fcf5a9d01

Đại Thiếu Trở Về

Quyết Tuyệt

Thể loại: Hiện đại, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, đàn ông chuẩn mực xã hội công x si tình thích quấn người yêu thụ, điềm văn, trả thù đời, 1×1, HE.

Biên tậpCua Bể

30.

Cuộc đời lúc trước của Cố Ngôn Tử có rất nhiều người đáng ghét – Bành Tĩnh Hoằng, Khương Tú đều nằm trong đó. Nhưng người mà cậu ghét nhất, thậm chí là hận nhất, chỉ có Hạ Duy Thu.

Tên đáng ghét đã thuê người bắt cóc cậu.

Tuy Khương Tú lúc nào cũng làm khó làm dễ cậu, nhưng sau khi sinh con và ngồi vững vị trí phu nhân Bành thì cũng chịu yên, không làm gì nữa.

Đương nhiên, cô ta chỉ chịu yên vì thấy mình đã ra tay nhiều lần mà không hiệu quả… Bành Tĩnh Hoằng không thích phụ nữ, sau khi kết hôn càng ngày càng chẳng ngó ngàng đến Khương Tú. Có con rồi, Bành Tĩnh Hoằng thấy nhiệm vụ của mình đã xong, không thèm quan tâm cô ta nữa.

Bành Tĩnh Hoằng không thích đứa nhỏ đó, con của hắn mà ba mẹ hắn nuôi như con họ vậy.

Từ đó, Khương Tú cũng chỉ toàn tâm toàn ý lấy lòng ba mẹ chồng thôi.

Rồi Hạ Duy Thu xuất hiện.

Là một nghệ sĩ của Tinh Duyệt, gương mặt khá trẻ con, nhìn qua thì rất đáng yêu, dễ mến… Theo những gì Bành Tĩnh Hoằng phân trần, thì do Hạ Duy Thu có những nét giống cậu nên mới uống say rồi xảy ra quan hệ với cậu ta.

Lúc đó, Cố Ngôn Tử nghe Bành Tĩnh Hoằng nói thế thì đau đớn cực kì.

Chuyện của hắn và Khương Tú thế nào cậu không biết, dù gì Bành Tĩnh Hoằng cũng không thích phụ nữ nên cậu không mấy đề phòng với Khương Tú. Nhưng hắn càng lúc càng mập mờ với Hạ Duy Thu, làm Cố Ngôn Tử nhận ra ngay có chuyện gì đó không ổn. Cậu nhanh chóng tìm được bằng chứng vạch trần Bành Tĩnh Hoằng.

Rồi cậu lập tức chia tay với hắn.

Trong tất cả những việc như Bành Tĩnh Hoằng chây lì, Khương Tú thừa cơ hãm hại, bà Bành diễu võ dương oai… thì Hạ Duy Thu là người kinh tởm nhất.

Vậy mà tìm người bắt cóc cậu.

Hại cậu suýt nữa thì chết!

Sau khi Cố Ngôn Tử về với gia đình, số phận của Hạ Duy Thu cũng thảm nhất. Ba mẹ cậu mời luật sư kiện Hạ Duy Thu ra tòa với tội danh chủ mưu giết người. Cuối cùng, Hạ Duy Thu bị tống vào tù cả đời.

Hiện tại… tên đó lại có mặt trong đoàn phim “Giang Sơn”.

Sắc mặt Cố Ngôn Tử biến đổi rất nhiều, nhưng cậu cũng dần bình tĩnh lại.

Quá khứ đã là quá khứ, bây giờ Hạ Duy Thu không biết cậu, Cố Ngôn Tử cũng không muốn làm gì cậu ta. Nhưng có một điều chắc chắn là cậu không bao giờ muốn thấy gương mặt này nữa.

“Mấy người đó diễn vai gì trong phim vậy?” Mắt Cố Ngôn Tử nhìn đám người Hạ Duy Thu, miệng thì hỏi Triệu Điền Dã.

“Mấy tập gần cuối cần vài người diễn mấy vai nhỏ ấy mà.” Triệu Điền Dã đáp: “Bộ này đã đủ nhà đầu tư, Tinh Duyệt có muốn bỏ thêm vào, Gia Thành cũng không đồng ý. Nhưng họ vẫn giữ mấy diễn viên Tinh Duyệt đưa tới lại.”

Gia Thành chủ yếu sản xuất phim truyền hình nên rất ít kí hợp đồng với nghệ sĩ. Lúc quay phim toàn đi tìm diễn viên ở công ty khác.

Trước đây họ cũng từng hợp tác với Tinh Duyệt rồi, bây giờ người ta chỉ gửi nhờ vào mấy diễn viên nhỏ không quan trọng, đương nhiên Gia Thành sẽ không từ chối.

Mấy người này cho làm diễn viên quần chúng cũng được, đến mấy tập cuối có vai thì cho vào diễn, giá rẻ người đẹp, quá hời đi.

“Ừ.” Cố Ngôn Tử lên tiếng, rồi thẳng tiến đi tìm sản xuất Điền.

Cậu không hề quanh co lòng vòng, nói ngay với sản xuất Điền là trước đây Hạ Duy Thu từng đắc tội với cậu. Cậu không muốn thấy người này trong đoàn phim nữa.

Tinh Duyệt đưa tới đây rất nhiều người, bảo là để bọn họ học tập. Lúc này ngay cả hợp đồng cũng chưa ký nên sản xuất Điền chẳng biết Hạ Duy Thu là ai.

Nhưng ông không quan tâm lắm, quyết định ngay: “Để tôi bảo phó đạo diễn đi nói với cậu ta là mai khỏi đến nữa.”

“Cảm ơn ạ.” Cố Ngôn Tử cười nói.

“Chút chuyện nhỏ thôi mà, cảm ơn gì chứ.” Sản xuất Điền đáp.

Hai người trò chuyện thêm mấy câu, Cố Ngôn Tử lại hỏi: “Nghe nói Gia Thành đang chuẩn bị làm phim về kháng chiến chống Nhật ạ?”

“Đúng vậy.” Sản xuất Điền vừa gật đầu vừa cười khổ: “Cấp trên cứ muốn quay mấy cái phim như vậy, mình phải tuân lệnh đi quay chứ biết làm sao được. Tự nhiên dạo này ai cũng muốn quay mấy cái phim kiểu thế, nhiều nhà đầu tư thấy vậy cũng không muốn bỏ tiền ra nữa. Tiền thì không có, hỏi sao quay cho hay cho đẹp được, chất lượng phim lúc chiếu thì thấp khỏi nói… Cũng may là mấy đài truyền hình thích thể loại này nên dễ bán, dù chẳng được bao nhiêu.”

“Nghe nói phim này là tiểu thuyết chuyển thể đúng không?” Cố Ngôn Tử hỏi tiếp.

“Ừ.” Sản xuất Điền gật đầu: “Là tiểu thuyết chuyển thể, bên quân đội cũng đồng ý cung cấp một ít tư liệu cho chúng ta, nhưng chưa đủ tiền đầu tư…” Ông vừa nói vừa nhìn Cố Ngôn Tử đầy ước ao.

“Đưa thông tin em xem thử, nếu không có vấn đề thì em có thể đầu tư.” Cố Ngôn Tử cười nói.

Phim về kháng chiến chống Nhật hiện nay khá nhiều, nhưng không có mấy bộ chất lượng. Trước kia tự dưng Gia Thành có một phim về đề tài này nổi lên, bộ phim này họ cũng khá chăm chút, càng về sau người xem càng khen nhiều hơn.

Vì là một công ty chuyên làm phim truyền hình lớn và lâu đời nên Gia Thành luôn theo kiểu làm đâu chốt đấy, không thể thích ứng với thị trường đầu tư linh hoạt. Họ cũng không muốn phung phí tiền để quay phim… hoặc là không kiếm đủ tiền quay, nên lúc chiếu phim cũng có vài hạt sạn.

Ví như máy bay chiến đấu oanh tạc các kiểu được làm rất xấu và sơ sài.

Bây giờ, Cố Ngôn Tử đang định đầu tư cho bộ phim này… Cậu tin rằng nó sẽ đem đến nhiều lợi ích cho cậu.

“Được rồi, để tôi kêu người gửi thông tin cho cậu liền.” Sản xuất Điền cười lớn: “À, bên tôi còn vài bộ đang được chuẩn bị nữa, cậu xem luôn không?”

“Thôi không cần đâu, em cũng đâu có nhiều tiền.” Cố Ngôn Tử uyển chuyển từ chối.

“Cậu… Cậu tự bỏ tiền ra đầu tư à?” Sản xuất Điền hơi ngạc nhiên. Lúc đầu Cố Ngôn Tử hỏi ông, ông cứ nghĩ là Trịnh Gia Hòa muốn đầu tư…

“Vâng.” Cố Ngôn Tử gật đầu.

Từ ánh mắt ngạc nhiên, sản xuất Điền bỗng nhìn Cố Ngôn Tử với thái độ tốt hơn.

Hai người trò chuyện xong thì Cố Ngôn Tử bị Tôn Man Tình níu lại.

“Biên kịch Cố, cảm ơn anh đã giới thiệu em.” Tôn Man Tình nhìn Cố Ngôn Tử, cười thật ngọt ngào.

Cố Ngôn Tử nghĩ một lát mới phản ứng kịp: “Cảm ơn làm gì.” Mấy ngày trước, cậu đã giới thiệu Tôn Man Tình cho Điền Thịnh Đông, nói là muốn cô đóng vai chính trong bộ phim mới. Vì thế nên hôm nay Tôn Man Tình mới cảm ơn cậu.

“Biên kịch Cố, em mời anh ăn cơm nhé!” Tôn Man Tình lại nói.

Tôn Man Tình nhiệt tình quá làm Cố Ngôn Tử chợt nhớ… Hôm cậu uống say, hình như hành động hơi bị quá khích… “Không cần, lúc nhìn thấy em anh đã thấy hợp với nhân vật chính trong kịch bản nên mới đề cử em, cảm ơn gì chứ.”

Biểu hiện của Cố Ngôn Tử rất xa cách, làm Tôn Man Tình chợt thấy thất vọng.

Lúc trước thấy Cố Ngôn Tử thân thiết và có ý nâng đỡ cô, Tôn Man Tình cứ nghĩ là Cố Ngôn Tử để ý mình.

Cố Ngôn Tử rất đẹp trai, tài giỏi, còn giàu nữa… Tôn Man Tình thấy mình mà quen Cố Ngôn Tử thì chẳng có gì xấu nên mới chủ động mời cậu đi ăn, không ngờ lại bị từ chối.

Cố Ngôn Tử không ở lại đoàn phim lâu, xong chuyện thì cậu cũng đi. Ai ngờ cậu vừa đi thì Bành Tĩnh Hoằng lại tới.

Thật ra, Bành Tĩnh Hoằng cho người của mình vào đoàn phim là có ý đồ khác… Hắn biết Cố Ngôn Tử viết kịch bản cho bộ phim  nên tự tạo điều kiện để đến tìm cậu. Cố Ngôn Tử rất chuyên nghiệp, bình thường sẽ luôn đi theo đoàn phim.

Nhưng người đi theo đoàn lần này là Triệu Điền Dã.

Bành Tĩnh Hoằng biết tin này thì thất vọng cực kì, hôm nay không muốn tới nữa. Tự dưng một diễn viên mà hôm qua hắn vừa đưa đến gọi cho hắn, nói là bị đoàn phim đuổi về.

Cậu diễn viên này có nhiều nét giống Cố Ngôn Tử làm Bành Tĩnh Hoằng chú ý, lúc đó đã nói thêm với cậu ta vài câu rồi cho số liên lạc… Bây giờ nghe cậu ta nói thế, hắn cũng tự nhiên hỏi thêm mấy câu nữa.

Và biết được hôm nay Cố Ngôn Tử tới trường quay.

Bành Tĩnh Hoằng không rảnh hỏi tiếp, lập tức chạy tới đoàn phim nhưng không thấy Cố Ngôn Tử đâu, chỉ thấy Hạ Duy Thu đứng đó với vẻ mặt đau lòng.

Đêm đó lúc nói chuyện với đám nhân viên trong công ty, Cố Ngôn Tử biết được từ Triệu Điền Dã là Bành Tĩnh Hoằng đón Hạ Duy Thu đi, cậu bỗng thấy buồn nôn.

Nhưng cậu không muốn quan tâm nữa.

Rảnh mà quan tâm, thà đi tám chuyện với Trịnh Gia Hòa còn hơn.

Trịnh Gia Hòa đi thành phố S lâu lắm rồi, không biết có chuyện gì mà đi mãi không chịu về… Bọn họ chỉ có thể ngày ngày gọi video tâm sự.

Thật ra Trịnh Gia Hòa muốn về lắm chứ, nhưng cứ bị ba Cố tìm cớ níu lại — Cố thị muốn bàn hợp đồng làm ăn, anh nhất định phải ở đây.

Lo lắng của ba Cố rất rõ ràng, Trịnh Gia Hòa thấy vậy cũng không muốn đi vội. Anh ở lại thương thảo nhiệt tình với ba Cố, cuối cùng không những thành công kí hợp đồng, còn lôi được ba mẹ Cố đi làm nhà đầu tư.

Lúc trước Cố Ngôn Tử hay nói trên trời dưới đất với anh, dự đoán những chuyện trên thương trường đều trúng phóc hết.

Kể từ đó, Trịnh Gia Hòa không bao giờ coi thường ý kiến của Cố Ngôn Tử nữa.

Anh cho người đi điều tra thì phát hiện những hạng mục đó rất thu hút. Trịnh Gia Hòa bèn lấy danh nghĩa cá nhân ra đầu tư một ít… Hiện tại, anh quyết định kéo theo cả ba mẹ Cố.

Ba Cố thì một lòng muốn giữ Trịnh Gia Hòa lại nên mặc cho anh nói gì, đưa đi khảo sát vài công ty ở thành phố S, hẹn người gặp mặt gì cũng đi theo. Sau đó lại thấy Trịnh Gia Hòa bỏ vốn ra đầu tư, ba Cố cũng không chịu thua, đầu tư theo ngay…

Các thương gia ở thành phố S cũng dần biết được một thông tin, đó là… Ba Cố và Trịnh Gia Hòa vô cùng thân thiết.

Không những kí với nhau một hợp đồng lớn, còn rủ nhau đi đầu tư cá nhân khắp nơi.

Đến khi ai ai cũng biết chuyện này, một người bạn của ba Cố còn tìm tới tận nơi: “Lão Cố! Tôi muốn thảo luận làm ăn với Trịnh Gia Hòa… Ông làm một bữa tiệc ngỏ lời với cậu ta giúp tôi đi? Xin ông đó!”

“Ông làm ăn với Trịnh Gia Hòa, tìm tôi làm gì?” Ba Cố nhíu mày, người bạn này của ông có biết Trịnh Gia Hòa, chỉ là không quen thôi. Muốn nói chuyện hợp tác thì tự đi mà tìm Trịnh Gia Hòa, tìm ông làm gì chứ?

“Ông thân với Trịnh Gia Hòa, không tìm ông thì tìm ai?” Người bạn kia bật cười thành tiếng.

Ba Cố: “…”

Ông nhịn một bụng tức, đi về nhà ba mẹ mình.

Sau khi ba mẹ ông về hưu thì mỗi tuần ông đều về nhà ăn bữa cơm cùng bọn họ. Hôm nay là ngày ông thường về nhà.

Ai ngờ, ông vừa bước vào cửa đã gặp Trịnh Gia Hòa.

Ba mẹ ông còn đang tiếp đãi Trịnh Gia Hòa cực kì chu đáo.

Ba Cố: “…”

— Hết chương 30—

<— Chương trước — Mục lục — Chương sau —>

 

15 thoughts on “[Đại Thiếu] _ 30

  1. Truyện hay quá ý mai em thi rồi mà vừa cày liên tục hết 30 chương luôn😆😆😆 lại có bộ truyện hay ngày ngày theo dõi rồi
    Cảm ơn chủ nhà đã dịch ạ😋

    Liked by 1 person

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)