[Đại Thiếu] _ 29

6ccac704cf7e31e5312c8f6c144206cb

Đại Thiếu Trở Về

Quyết Tuyệt

Thể loại: Hiện đại, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, đàn ông chuẩn mực xã hội công x si tình thích quấn người yêu thụ, điềm văn, trả thù đời, 1×1, HE.

Biên tậpCua Bể

29.

Ba Cố lập tức nhặt điện thoại lên.

Cuộc gọi vẫn còn, ông liền hét vào tai Trịnh Gia Hòa ở đầu dây bên kia: “Trịnh Gia Hòa, cậu đang nói cái gì!!”

“Chú… Chú Cố, tôi rất thích Ngôn Tử, muốn cùng em ấy…” Trịnh Gia Hòa nói rất thành khẩn: “Việc này em ấy chưa biết, tôi muốn hỏi ý kiến của chú trước.”

Nhưng ba Cố hoàn toàn không động lòng trước sự thành khẩn ấy.

Nghe Trịnh Gia Hòa đổi xưng hô với mình thành “chú”, ba Cố chỉ hận không thể đập Trịnh Gia Hòa một trận bầm dập cho hả dạ.

Ông tin tưởng Trịnh Gia Hòa nên mới giao con trai cho cậu ta chiếu cố. Kết quả thì sao? Trịnh Gia Hòa lại “chiếu cố” con trai ông theo cách đó??

“Nằm mơ!” Ba Cố sợ ông mà nói tiếp thì sớm muộn gì cũng tức chết, bèn dập máy không chút nghĩ ngợi.

Vậy mà cúp điện thoại rồi, ông càng tức giận hơn.

Cố Ngôn Tử bỏ đi mấy năm nay, ông cũng muốn tìm cậu về nhà chứ. Cậu về rồi thì muốn sao cũng được, thích nam thích nữ gì ông cũng không quan tâm nữa.

Nhưng lúc Cố Ngôn Tử về, thái độ của cậu với bọn họ thay đổi rất tích cực. Ông thấy thế thì không nghĩ như vậy nữa.

Ông vẫn hy vọng – con trai mình có thể kết hôn sinh con như bình thường.

Chỉ là ông nhịn không nói gì với cậu, sợ cậu làm ầm lên rồi bỏ đi nữa.

Với lại, Cố Ngôn Tử vẫn còn trẻ…

Bây giờ tự dưng lòi ra là con ông bị Trịnh Gia Hòa theo đuổi!!

“Ông làm sao vậy? Tự dưng lại nổi nóng?” Mẹ Cố bước ra khỏi phòng tắm với cái mặt nạ dưỡng da trên mặt, nhìn chồng mình đầy khó hiểu.

“Trịnh Gia Hòa nói nó thích Ngôn Tử!” Ba Cố cả giận.

Mẹ Cố nghe xong thì ngạc nhiên, rồi nhanh chóng hiểu ra chữ “thích” này có lẽ liên quan đến vấn đề tình cảm: “Trịnh Gia Hòa thích đàn ông?”

“Tôi không biết…” Ba Cố nhíu mày, nói tiếp: “Trịnh Gia Hòa dám lừa gạt Ngôn Tử! Tôi đi đặt vé máy bay, mai chúng ta đi thành phố B!”

“Đi gì mà đi?” Mẹ Cố liếc nhìn ông: “Ông nói rõ mọi chuyện cho tôi coi.”

Ba Cố liền kể lại cuộc hội thoại của mình và Trịnh Gia Hòa lúc nãy.

Mẹ Cố nghe xong thì nói: “Tôi thấy việc này… có vẻ không đơn giản.”

“Không đơn giản gì chứ? Chẳng lẽ Trịnh Gia Hòa còn tâm tư nào khác?”

“Tâm tư nào nữa?” Mẹ Cố nói mà không thèm nhìn chồng mình: “Ý tôi là, Trịnh Gia Hòa nói Ngôn Tử không biết chuyện này hơn phân nửa là nói cho có…. Hai đứa nó có khi ở chung với nhau lâu rồi.”

“Cái gì?!”

“Ngôn Tử bỏ đi mấy năm mà chúng ta không tìm được nó, vậy mà Trịnh Gia Hòa tìm ra. Lúc mình rời thành phố B, có nói Ngôn Tử sang ở biệt thự nhà mình đấy nhớ không, còn sắp xếp cả quản gia giúp việc chăm sóc mà nó có chịu đi đâu, một mực đòi ở với Trịnh Gia Hòa. Mấy ngày nay, lúc nói chuyện trong group thì trừ việc nói về bản thân, nó toàn kể về Trịnh Gia Hòa.” Mẹ Cố chậm rãi phân tích.

Sau khi về nhà thì quan hệ giữa cậu và gia đình được cải thiện rất nhiều, cả nhà còn có một nhóm chat trên WeChat, ngày nào cũng lên tâm sự với nhau.

Mẹ Cố mở điện thoại lên, mở tin nhắn trong group chat đưa cho ba Cố xem: “Ông xem đi nó nói những gì.”

Cố Ngôn Tử cũng vừa mới gửi một tin nhắn trong group – một tấm hình chụp mình ngồi ăn cơm chung với mẹ Trịnh và Trịnh Gia Hòa. Kéo lên trên nữa là bức hình chụp cây đàn piano, nói là vừa được Trịnh Gia Hòa tặng cho.

Nói chung là càng lướt lên… càng thấy con của bọn họ toàn chụp ảnh trong nhà Trịnh Gia Hòa, luôn miệng nhắc tới Trịnh Gia Hòa, và rất nhiều món ăn nấu cho Trịnh Gia Hòa…

Khoan đã, Cố Ngôn Tử nấu ăn cho Trịnh Gia Hòa!!

Lúc nãy ba Cố không suy nghĩ nhiều, bây giờ càng xem càng trầm mặc.

“Nếu Ngôn Tử thật sự không biết người ta thích nó thì chẳng ở cùng Gia Hòa làm gì… Gia Hòa cũng không gọi hỏi ý kiến ông đúng không?” Mẹ Cố lại nói.

Năm đó lúc sinh Cố Ngôn Tử, mẹ Cố còn rất trẻ.

Khi đó bà vừa tròn 20, mới tốt nghiệp đại học, bạn bè chưa ai kết hôn cả. Bà cũng rất choáng ngợp trước sự thay đổi thân phận đột ngột như vậy.

Sinh xong thì đã có bảo mẫu chăm sóc đứa nhỏ… khiến bà chưa bao giờ có được tính tự giác của một người làm mẹ.

Bây giờ đã qua nhiều năm, tâm tư của bà cũng thay đổi, con trai với bà hiện tại rất quan trọng.

Chuyện tình cảm này…

Bà đã nhận ra từ sớm rằng con trai mình có thái độ không bình thường với Trịnh Gia Hòa.

Con trai bà… rõ ràng là thích người ta.

Lúc trước mẹ Cố còn nghĩ là nhìn Trịnh Gia Hòa dịu dàng vậy thôi, chứ thật ra rất khó gần. Con bà mà có thích người ta thật thì cũng không được kết quả gì nên bà rất yên tâm. Ai ngờ…

Xem ra người ta rất thích con trai bà rồi.

Mẹ Cố phân tích xong thì ba Cố cũng không tức giận với Trịnh Gia Hòa nữa, còn cảm thấy hơi chột dạ.

Ông rất hiểu Trịnh Gia Hòa – luôn là người chính trực, giữ mình trong sạch, không phải kiểu người thích nổi loạn.

Hơn nữa, gia thế người ta không tồi, tướng tá cũng tốt, nếu muốn tìm đối tượng… Không nhìn vào gia thế, Trịnh Gia Hòa cũng dư sức tìm được người khác xuất sắc hơn con ông nhiều.

Còn nếu nhìn vào gia thế… Thật ra đã giàu đến mức này, chắc bọn họ cũng không quan tâm gia thế người kia như thế nào.

Dù sao tiền của họ đã mấy đời xài không hết rồi.

Với lại, việc Trịnh Gia Hòa quen với Cố Ngôn Tử không thể vì Trịnh Gia Hòa nhòm ngó tập đoàn nhà họ Cố được.

Trịnh Gia Hòa không nhỏ hơn ông bao nhiêu, chờ đến khi ông làm không nổi thì Trịnh Gia Hòa cũng già chát rồi! Nên việc người ta để mắt tới con trai ông không liên quan đến công ty.

Tất cả những phân tích này đều chỉ ra một việc – Trịnh Gia Hòa thích con trai ông là vì con trai ông chủ động…

Ông chợt nhớ đến lần trước mình tới thành phố B, Trịnh Gia Hòa rõ ràng vẫn đối xử với Cố Ngôn Tử như con cháu trong nhà. Ba Cố càng nghĩ càng chột dạ.

Ông hít sâu một hơi, nhìn sang vợ mình rồi quyết định gọi video cho Cố Ngôn Tử.

Cố Ngôn Tử đang ngồi đọc kịch bản thì nghe tiếng điện thoại nên trả lời.

“Ba mẹ, tìm con có gì không?” Cố Ngôn Tử tò mò hỏi.

“Không có gì, hỏi thăm con chút thôi.” Mẹ Cố nói: “Con đang làm gì vậy?”

“Con đang sửa kịch bản.” Cố Ngôn Tử đáp.

“Nghe nói bộ phim kia con viết đã quay rồi, tốt quá…” Mẹ Cố hàn huyên với Cố Ngôn Tử vài câu thì nói: “Ngôn Tử, ba mẹ tìm được một chỗ rất tốt, thích hợp với công việc của con… Biệt thự kia con không thích ở thì ba mẹ mua cho chỗ này nhé.”

“Không cần đâu.” Cố Ngôn Tử lập tức từ chối: “Con đang ở chỗ chú Trịnh thoải mái lắm.”

“Ừ thì vậy, nhưng cứ làm phiền chú Trịnh của con mãi vậy à?” Mẹ Cố nói.

“Này, mày họ Cố mà cứ ru rú trong nhà Trịnh Gia Hòa làm cái gì?” Ba Cố cũng nói.

“Ba!” Cố Ngôn Tử nhướng mày, lời ba Cố vừa nói nghe như có thành kiến với Trịnh Gia Hòa vậy… “Con và chú Trịnh thân thiết, ở chung thì sao?”

Ba mẹ Cố còn muốn nói tiếp nhưng Cố Ngôn Tử đã ngắt lời: “Ba mẹ, con đang bận, lúc khác nói chuyện đi!”

Nói xong thì cậu cúp điện thoại.

Ban đầu ba mẹ Cố chỉ hoài nghi, bây giờ đã chắc chắn…

Trịnh Gia Hòa đang thích con của họ, mà con của bọn họ… cũng thích người ta.

Không chừng đã chung sống như tình nhân rồi…

“Bây giờ làm sao đây?” Ba Cố chợt sốt ruột.

“Sao cái gì nữa.” Mẹ Cố nói: “Cũng đâu có trói nó đem về được!”

Ba Cố nghe xong chỉ biết im lặng.

Cố Ngôn Tử lớn rồi, họ thì chỉ có một đứa duy nhất nên chắc chắn không nỡ cấm đoán nó. Nếu vậy…

“Công ty mình và tập đoàn Minh Lợi có hợp tác làm ăn, để tôi nghĩ cách gọi Trịnh Gia Hòa đến!” Ba Cố nói.

Ở thành phố S có chi nhánh của Minh Lợi, có cả nhà xưởng, năm nào Trịnh Gia Hòa cũng đến một vài lần… Gọi Trịnh Gia Hòa tới không có gì khó khăn. Việc này còn tách Trịnh Gia Hòa ra khỏi con họ một khoảng thời gian.

Ba Cố cho rằng kế sách mình vừa nghĩ ra rất hiệu quả.

Nên sau chuyến ghé thăm của mẹ Trịnh hôm đó, Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa bình an qua được thêm nửa tháng.

Rồi Trịnh Gia Hòa bỗng nói với Cố Ngôn Tử là phải đi công tác ở thành phố S.

Cố Ngôn Tử thấy hơi mất mát, nhưng cũng không thể ngăn người ta đi được… Cứ nghĩ đến việc gần đây nói chuyện với người nhà, ba cậu cứ làm ra vẻ không thích Trịnh Gia Hòa… “Chú ơi, đại khái là ba em tới thời kì mãn kinh nên tính tình không tốt lắm. Chú đến đó tránh đừng gặp mặt… À không phải tránh, đừng để bụng ba em là được.”

Đàn ông mà mãn kinh? Trịnh Gia Hòa cười cười đồng ý.

Anh biết cậu nói vậy là vì quan tâm anh. Có điều, mục đích anh đến thành phố S là để gặp ba của Cố Ngôn Tử.

Sau khi Trịnh Gia Hòa đi thì Cố Ngôn Tử chẳng có tâm trạng gì mà nấu cơm.

Cũng chỉ có mình cậu, nấu cho nhiều rồi ăn không hết, thà gọi đồ ăn ngoài còn hơn.

Cậu bèn gọi thức ăn ở Ngư uyển Kim Đình, xong thì cảm thấy quá rảnh không biết phải làm gì… Nghĩ một hồi, Cố Ngôn Tử bắt tay vào viết quyển tiểu thuyết thứ hai của mình.

Khoảng bốn năm trước, khi đã bỏ nhà đi thì cậu bắt đầu viết quyển truyện đầu tiên.

Đó là một tiểu thuyết lấy bối cảnh lịch sử, giúp cậu trở nên nổi tiếng trên giới truyện mạng.

Quyển đó cậu viết hai năm, tổng cộng hơn bốn triệu chữ. Bây giờ đã hai năm từ khi hoàn thành mà cậu vẫn đều đều nhận thu nhập từ nó.

Viết truyện online kiếm tiền rất được, nhưng mấy năm qua cậu quá bận nên không ra được truyện nào mới.

Lâu lâu cậu cứ viết chút chút bây giờ cũng hơn 200 ngàn chữ cho truyện mới rồi…

Cố Ngôn Tử mở nội dung đang viết ra, sửa chữa các tình tiết chưa hợp lý, nội tâm nhân vật,.. rồi upload lên mạng.

Cậu thích viết tiểu thuyết mạng hơn nhiều vì không phải rập khuôn, bị hạn chế đủ thứ như viết kịch bản.

Lần này cậu vẫn viết tiểu thuyết lịch sử. Chủ đề này hay bị ngó lơ trên web truyện, truyện kia của cậu hot thật nhưng cũng qua lâu rồi nên cậu up truyện mới lên vẫn chưa có ai xem, Cố Ngôn Tử vẫn cứ muốn up.

Truyện này đời trước cậu đang viết nhưng phải bỏ dở nửa chừng, điều này luôn làm Cố Ngôn Tử tiếc nuối.

Hơn nữa… đời trước cậu càng viết thì càng nhiều lượt xem, nên không cần lo làm gì.

Đã qua mấy năm nên suy nghĩ của Cố Ngôn Tử không còn như trước nữa. Bây giờ nhìn lại truyện của mình hồi đó, cậu chỉ thấy không hài lòng, nhất là truyện này. Lúc đó, cậu còn lấy Bành Tĩnh Hoằng ra làm hình tượng cho một nhân vật.

Nguyên gốc là nhân vật này tài giỏi, làm ăn thuận buồm xuôi gió… Nhưng hiện tại, Cố Ngôn Tử quả quyết sửa lại hết, sửa sao cho chết cũng không yên lành.

Trừ việc viết văn, sửa kịch bản thì cậu cũng dành thời gian đến thăm đoàn phim “Giang Sơn”.

“Giang Sơn” đã chính thức khởi quay. Cũng nhờ 10 triệu đầu tư tự dưng rớt xuống, Cố Ngôn Tử thấy trang phục, phụ kiện của diễn viên đẹp hơn rất nhiều.

Lúc trước, trang sức của diễn viên đeo toàn bằng nhựa, ra ngoài bỏ mấy đồng là mua được rồi. Còn trang phục thì hầu hết là dùng lại đồ của các phim cổ trang trước mà Gia Thành từng quay. Nhưng bây giờ…

Trang sức không hoàn toàn là đồ nhựa nữa, đã có thêm hợp kim vào, trang phục cũng được may đo mới vừa vặn với diễn viên hơn.

Cố Ngôn Tử nhớ rất rõ là chỉ hai năm nữa thôi, phim cổ trang sẽ trở thành xu hướng. Hàng loạt những bom tấn cổ trang được đầu tư hơn trăm triệu ra đời, diễn viên đeo toàn là vàng ròng, bạc trắng trên người.

Thời điểm này thì chưa được như vậy, dù sao nếu bỏ ra quá nhiều mà không tính toán thì rất dễ không thu được lợi nhuận.

Công ty Gia Thành cũng rất tôn trọng biên kịch, không có chuyện tùy ý chỉnh sửa tình tiết trong kịch bản. Triệu Điền Dã đi theo đoàn cũng không quá mệt, nhưng cậu ta vẫn rất hậm hực: “Sếp ơi, cái ông phó đạo diễn Vương lúc trước mượn rượu giả điên ấy thật quá quắt… Vừa quay không được mấy ngày là ông ta đã gian díu với một cô diễn viên trẻ trong đoàn, hôm nào cũng chăm sóc cô kia, ăn ở gì cũng tốt hơn người ta. Người khác quay chụp đến nửa đêm, cô kia thì được đi về ngủ…”

Tất cả những bực tức này Triệu Điền Dã đều đã xõa trong nhóm chat, Cố Ngôn Tử nghe xong cũng không cảm thấy gì.

Cậu đã nói chuyện với sản xuất Điền và sản xuất Điền đã cảnh cáo ông ta, bây giờ ngoại trừ “chăm sóc” người yêu nhỏ kia hơn một chút thì ông ta chẳng làm được gì hơn.

“À đúng rồi, bên Tinh Duyệt có cho vài diễn viên vào đoàn phim, hôm qua Bành Tĩnh Hoằng cũng tới…” Triệu Điền Dã nói tiếp, rồi chỉ vào một đám diễn viên đang ngồi trên mấy cái ghế xếp nhỏ trong góc khuất: “Mấy người đó của Tinh Duyệt đấy.”

Cố Ngôn Tử nhìn theo hướng Triệu Điền Dã chỉ, mặt bỗng biến sắc.

—-

Cua: Vừa mới qua một tuần thi căng não nên hôm nay mới có chương mới…

— Hết chương 29—

<— Chương trước — Mục lục — Chương sau —>

16 thoughts on “[Đại Thiếu] _ 29

  1. Chưa gì công tác tư tưởng xong cmnr, hai thanh niên cứ thuận lý thành chương thôi
    Chúc cô được kết quả tốt nha ❤️❤️

    Liked by 1 person

  2. Con rể đến gặp bố mẹ vợ. Không biết có toàn thân trở về được không. 1p nguyện cầu bình an cho chú. :)))))

    Btw chúc chủ nhà đạt kết quả tốt nhaaaaa.

    Liked by 1 person

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)