[Đại Thiếu] _ 16

001b8cfbb130be91b9be7e546c01ce8d

Đại Thiếu Trở Về

Quyết Tuyệt

Thể loại: Hiện đại, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, đàn ông chuẩn mực xã hội công x si tình thích quấn người yêu thụ, điềm văn, trả thù đời, 1×1, HE.

Biên tậpCua Bể

16.

Có thể nói bộ phim “Giang Sơn” đã chắc chắn được Gia Thành sản xuất rồi.

Tuy là lúc trước kịch bản của Cố Ngôn Tử bị người ta ác ý thêm vào mấy đoạn sao chép nhưng tổng thể thì vẫn ổn. Cậu còn bán với giá tốt, tỉ lệ người xem cao, trên mạng lúc nào cũng có topic thảo luận về phim.

Sau này scandal đạo nhái nổ ra thì cũng chỉ có Cố Ngôn Tử bị chĩa mũi dùi, bộ phim vẫn hái ra tiền như thường.

Bây giờ cậu đã bỏ hết mấy đoạn sao chép, còn chỉnh sửa thật kĩ… Cố Ngôn Tử tin rằng – bộ phim chắc chắn sẽ thành một cơn sốt.

Vậy nên cậu đã quyết định phải đầu tư vào phim từ lâu.

“Tại sao lại dùng danh nghĩa của anh để đầu tư?” Trịnh Gia Hòa không hiểu: “Em tự làm cũng được mà.”

“Cá nhân em thì bọn họ không muốn.”Cố Ngôn Tử nói đại.

“Tập đoàn Cố…” – một tập đoàn lớn như thế, đầu tư vào rất nhiều lĩnh vực, thậm chí còn có vốn trong một công ty truyền thông. nhìn sơ qua cũng thấy không thua gì Minh Lợi.

“Chú, em muốn tự mình làm việc, không muốn người khác biết thân phận của em.” Cố Ngôn Tử tiếp tục ba hoa.

Cậu đang cười một nụ cười rất ngây thơ, nhưng Trịnh Gia Hòa biết là cậu đang giả bộ.

… Sao Cố Ngôn Tử lại làm vậy nhỉ?

Anh chợt nhớ tới việc Cố Ngôn Tử cố tình làm cho Bành Tĩnh Hoằng hiểu sai về quan hệ của hai người… Cậu muốn người ngoài nghĩ cậu và anh có gì đó không bình thường nữa à?

“Vậy cứ dùng danh nghĩa của anh mà đầu tư, lợi nhuận thì không cần chia.” Trịnh Gia Hòa nói: “Nếu em không đủ thì chỗ anh còn kha khá, thiếu thì nói với anh.”

Cố Ngôn Tử ngạc nhiên nhìn Trịnh Gia Hòa.

Cậu không ngờ là chỉ thuận miệng nói vài câu mà anh đã đồng ý.

Phải biết rằng đầu tư vào bất cứ chuyện gì đều không hề đơn giản, phải có chuyên gia trong công ty phân tích cặn kẽ rồi mới quyết định có đầu tư hay không.

“Chú… không sợ lỗ vốn à?” Cố Ngôn Tử hỏi.

“Anh tin tưởng em.” Trịnh Gia Hòa cười đáp.

Cố Ngôn Tử nghe anh nói xong thì cảm thấy cuộc đời này chẳng còn gì để hối tiếc nữa.

Ơn cứu mạng của Trịnh Gia Hòa cậu luôn ghi trong lòng nên mới dọn vào ở chung, có điều cậu không biết phải làm gì mới tốt. Lúc đầu cậu chăm sóc anh cũng thấy có gì đó không được tự nhiên.

Nhưng Trịnh Gia Hòa tốt với cậu lắm… làm cậu không kiềm được mà ngày càng quan tâm anh hơn…

Anh đồng ý để Cố Ngôn Tử dùng danh nghĩa của mình đầu tư, nhưng không chấp nhận lấy một nửa tiền lời theo đề nghị của cậu.

Anh chỉ cho mượn danh nghĩa thôi mà… Sao có thể lấy tiền lời được chứ?

Trịnh Gia Hòa rất kiên trì làm Cố Ngôn Tử lâm vào đường cùng, cậu đành phải quyết định là cả hai cùng bỏ vốn, mỗi người 5 triệu.

Thật ra Cố Ngôn Tử muốn bỏ ra nhiều hơn nhưng nhiều quá thì Gia Thành cũng không cần để làm gì.

Vài ngay sau, Cố Ngôn Tử đi cùng trợ lý Chu đến công ty kí hợp đồng đầu tư.

Trịnh Gia Hòa – chủ tịch tập đoàn Minh Lợi đầu tư vào bộ phim “Giang Sơn” 10 triệu tệ với danh nghĩa cá nhân, đồng thời thể hiện rõ quan điểm không can thiệp vào quá trình quay cũng như tuyển chọn diễn viên.

Lần này Gia Thành đúng là sướng lên mây.

Vốn đầu tư cho bộ phim không nhiều, lúc trước phải tính toán tiết kiệm, đạo cụ và quần áo toàn là lấy đồ cũ xài lại.

Bây giờ xuất hiện 10 triệu… Vậy là họ có thể chau chuốt bộ phim hơn rồi!

Đồng thời, cái nhìn của họ về Cố Ngôn Tử cũng khác trước.

Bọn họ không biết Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa có quan hệ gì mà trợ lý sát bên của Trịnh Gia Hòa lại nghe lời cậu như vậy. Trịnh Gia Hòa còn không chớp mắt vung liền 10 triệu để đầu tư vào một bộ phim không chút tiếng tăm… E là Cố Ngôn Tử không hề tầm thường.

Sản xuất Điền càng nhiệt tình hơn với cậu, kí xong hợp đồng còn mời Cố Ngôn Tử đi ăn.

Cố Ngôn Tử đồng ý, trợ lý Chu cũng vậy.

Trước đây trợ lý Chu lo sắp xếp sinh hoạt hằng ngày cho Trịnh Gia Hòa, nhưng dạo này công việc đã biến thành trợ thủ cho Cố Ngôn Tử – vì yêu cầu của Trịnh Gia Hòa.

Tính ra trợ lý Chu cũng không bất mãn gì vì tiền lương mình nhận được hằng tháng.

Sản xuất Điền mời cơm hai người ở một quán ăn gần công ty Gia Thành.

Quán ăn này do một diễn viên về hưu mở, người này không quá nổi nhưng vì thân thiện nên người trong giới rất thích đến đây ăn.

Bọn họ tới đây một phần cũng vì an ninh tốt, không lo bị paparazi chụp trộm.

Sản xuất Điền đã đặt một phòng ăn ở đây, lúc bước vào Cố Ngôn Tử mới biết có người ở trong, cũng không phải xa lạ gì.

“Đây là cháu tôi Điền Thịnh Đông.” Sản xuất Điền giới thiệu một thanh niên chừng 27, 28 tuổi: “Tôi dẫn nó đi xã giao một chút.”

“Xin chào biên kịch Cố!” Điền Thịnh Đông thấy Cố Ngôn Tử thì tươi cười chào hỏi.

“Xin chào.” Cố Ngôn Tử cũng cười lại.

Sản xuất Điền làm việc ở Gia Thành đã hơn 20 năm, là một trong những nhân viên kì cựu của công ty, làm bên sản xuất thì được 10 năm. Điền Thịnh Đông… cũng là nhà sản xuất phim.

Ở Gia Thành thì sản xuất Điền thường có được các hạng mục lớn nhưng cháu của ông thì phải tự lập bên ngoài, đến nay cũng đã hoàn thành vài bộ phim nhỏ.

Bây giờ rất nhiều phim vừa công bố đã có số vốn đầu tư lên đến trăm triệu, thậm chí vài trăm triệu, khiến nhiều người nghĩ là làm về phim ảnh rất tốn kém, thật ra không phải như vậy.

Phim nào mà đầu tư chỉ 1,2 triệu là phim không có lời, điều này càng sai.

Trong giới thì mới biết… thật ra 1,2 triệu là tiền đầu tư của rất nhiều bộ phim.

Không chỉ phim điện ảnh mà phim mạng cũng vậy.

Đương nhiên những phim ít đầu tư thì khó mà nổi được, nhiều phim điện ảnh còn không được ra rạp nên mọi người không hề biết đến.

Điều này Cố Ngôn Tử hiểu, đời trước cậu đã từng tiếp xúc với Điền Thịnh Đông – Phim mà Điền Thịnh Đông hay quay chính là kiểu kinh phí thấp thế này, lần thành công nhất của anh ta là bỏ ra 2 triệu để làm một bộ phim, cuối cùng thu về 20 triệu tiền vé.

Vì nguyên nhân kinh phí thấp nên hầu hết phim của Điền Thịnh Đông đều khó thu được 10 triệu tiền vé, nhưng ngoại trừ kiếm tiền từ chiếu rạp thì cũng có thể bán cho nhà mạng để kiếm thêm, nói chung là có tiền chứ không phải không.

Chỉ là không nhiều thôi.

Lúc trước, hình như cũng là khoảng thời gian này, sản xuất Điền đã giới thiệu Điền Thịnh Đông cho cậu, sau đó anh ta bắt đầu quấn lấy cậu nhờ viết hộ kịch bản.

Đoàn phim của Điền Thịnh Đông không có vốn nên kinh phí làm phim rất thấp, nhưng anh ta hứa hẹn với Cố Ngôn Tử là nếu phim ra rạp có tiền thì sẽ chia cho cậu. Cố Ngôn Tử đồng ý – vì vừa lúc đó cậu có ý tưởng rất hay cho một bộ phim mạng.

Điền Thịnh Đông còn trẻ nên nói là làm, thỏa thuận xong là cầm bản thảo của cậu đi tuyển diễn viên ngay. Chưa tới một tháng đã tuyển xong cả người, khi đó cậu còn chưa viết xong kịch bản.

Cũng may bộ phim không quá cầu kì, Điền Thịnh Đông phân chia công việc cho cấp dưới và bên cậu, vừa quay vừa viết kịch bản, rốt cuộc cũng kịp tiến độ.

Chỉ vài tháng ngắn ngủi mà Điền Thịnh Đông đã biến ý tưởng trong đầu cậu thành một bộ phim hoàn chỉnh… Sau đó thì scandal đạo nhái của Cố Ngôn Tử ập đến.

Làm cậu không thể viết tên mình vào quá trình sản xuất phim…

Khoảng thời gian tiếp xúc của cậu và Điền Thịnh Đông khá ngắn ngủi, đã vậy cậu còn dính scandal nhưng Điền Thịnh Đông không hề lật lọng mà chia tiền cho cậu đúng theo lời hứa. Điều này làm ấn tượng của cậu về anh ta khá tốt, bây giờ gặp lại thì Cố Ngôn Tử đã quyết – nếu Điền Thịnh Đông chủ động nói thì cậu sẽ hợp tác làm phim mạng với anh ta.

Cố Ngôn Tử và trợ lý Chu ngồi ăn cùng với mọi người, Cố Ngôn Tử nhận ra là Điền Thịnh Đông còn ân cần với cậu hơn cả trước đây.

Lúc đầu cậu hơi nghi nhưng cũng lập tức hiểu rõ vì sao.

Đời trước Điền Thịnh Đông tìm cậu là vì giá cả kịch bản, nhưng bây giờ… trừ việc này thì có lẽ anh ta muốn cậu giúp đỡ việc đầu tư.

Điền Thịnh Đông muốn nhờ vả nhưng cũng không quá thẳng thừng vì hôm nay sản xuất Điền là người mời cơm, anh ta chỉ muốn kết bạn với Cố Ngôn Tử trên WeChat.

Cố Ngôn Tử không thích uống rượu nên không gọi, chỉ uống vài ngụm nước bình thường.

Bữa cơm diễn ra khá nhanh, tráng miệng dọn lên bàn cũng được xử lý nhanh chóng.

Lúc sản xuất Điền đi tính tiền thì Cố Ngôn Tử và Điền Thịnh Đông đứng nói chuyện bâng quơ. Cậu vừa đi ra ngoài thì Khương Tú – người vừa hóng tin từ bạn bè bước vào cửa.

Mấy ngày qua đối với Khương Tú chẳng có chuyện gì tốt.

Bành Tĩnh Hoằng đồng ý cưới cô nhưng yêu cầu phải thể hiện cái “hôn nhân hợp động” ra mỗi lần gặp Cố Ngôn Tử. Dù cô rất ghét việc này nhưng cũng hơi đắc ý.

Vì Khương Tú luôn muốn thấy vẻ mặt đau khổ của Cố Ngôn Tử.

“Hôn nhân hợp đồng” đấy thì sao? Chỉ cần đính hôn là cô đã quang minh chính đại ở cạnh Bành Tĩnh Hoằng, hỏi thử Cố Ngôn Tử xem có khó chịu không?

Chờ sau này cô sinh con cho Bành Tĩnh Hoằng, Cố Ngôn Tử còn nghĩ cô với hắn là “hôn nhân hợp đồng” được nữa không…

Kế hoạch đã lên sẵn cả rồi, trò cười đầu tiên Khương Tú muốn xem chính biểu cảm đau khổ của Cố Ngôn Tử tại lễ đính hôn của mình.

Khương Tú làm nhiều thứ như vậy vì muốn xem kịch vui, ai ngờ hôn lễ của mình tự động biến thành một trò hề.

Cô cũng chẳng thấy Cố Ngôn Tử đau khổ gì… Còn nghe đám người Tôn Minh Nghĩa nói là Cố Ngôn Tử thực sự đã chia tay với Bành Tĩnh Hoằng, bay sang bám Trịnh Gia Hòa, Trịnh Gia Hòa mua cả xe cho cậu ta.

Thật ra chuyện này với Khương Tú là chuyện tốt, không còn Cố Ngôn Tử thì Bành Tĩnh Hoằng chỉ là của một mình cô… Có điều, một Bành Tĩnh Hoằng vẫn rất dịu dàng với cô trước buổi lễ đã ngó lơ cô hoàn toàn sau hôm đó!

Mấy ngày nay Khương Tú cắn răng chịu đựng, bao nhiêu thù hận đều ghi lên người Cố Ngôn Tử nhưng tìm mãi không ra cậu ở đâu… Cô đành nhờ vả mấy đứa bạn của mình tìm hiểu giúp, rốt cuộc hôm nay cũng có người nhìn thấy Cố Ngôn Tử.

Vừa nhìn thấy cậu là Khương Tú đã nghênh đón.

“Biên kịch Cố, lâu rồi không gặp.” Khương Tú cười nói.

Cố Ngôn Tử nhíu mày nhìn lại.

Lúc trước khi tình cảm của cậu và Bành Tĩnh Hoằng đang trên bờ vực thì cậu rất đau khổ, nhưng tính ra trừ việc đạo đức có vấn đề thì Bành Tĩnh Hoằng không làm gì phạm pháp, cũng không muốn hại cậu.

Nếu lúc đó cậu thông minh thì đã sớm dứt ra rồi.

Khương Tú thì ngược lại, luôn muốn hại cậu, tới giờ không biết đã hắt bao nhiêu nước bẩn lên người Cố Ngôn Tử rồi.

Đời trước khi cậu về với gia đình, ba mẹ cậu đã tống cái tên làm hại cậu vào tù, Khương Tú cũng không thoát được. Hai ông bà đào hết những chuyện gian trá cô ta làm lên, thêm cả tội trốn thuế để tống luôn Khương Tú vào tù chung.

Bành Tĩnh Hoằng không liên quan nên không phải vào tù, có điều nhà họ Bành cũng bết bát dần… Sau này giải trí Tinh Duyệt lại dính nhiều scandal, công ty tuột dốc không phanh.

Thù của đời trước đã trả hết, Cố Ngôn Tử không muốn dính dáng gì tới bọn họ nhưng họ cứ bám mãi lấy cậu, đã vậy thì cậu cũng không nhường nữa.

Đặc biệt là Khương Tú… Hai người nằm vùng trong văn phòng của cậu là do cô ta cài vào.

Bận rộn làm Cố Ngôn Tử suýt quên mất Khương Tú, nhưng cô ta lại nhắc cậu không được quên cô ta…

— Hết chương 16—

<— Chương trước — Mục lục — Chương sau —>

 

12 thoughts on “[Đại Thiếu] _ 16

  1. “Anh tin tưởng em.” Soft quá chú ơi huhu. :(((((

    Đời trước là ba mẹ Cố xử, đời này chắc tới chú dọn đẹp nhờ. :)))))

    Liked by 1 person

  2. có điều nhà họ Bành cũng bết bác dần -> bết bát
    Không tìm đường chết sẽ không chết nhg thím họ Khương này cứ thích đâm đầu vào bụi gai, quả báo đến nhanh lắm @v@

    Liked by 2 people

  3. Má bạn Khương cứ thích đâm đầu vào đường chết lại còn tưởng mình hay cơ
    Mà hình hai con thỏ cute quá cơ 🐇🐇

    Liked by 2 people

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)