[Đại Thiếu] _ 15

50677091_801410996891086_8133060890451771392_n

Đại Thiếu Trở Về

Quyết Tuyệt

Thể loại: Hiện đại, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, đàn ông chuẩn mực xã hội công x si tình thích quấn người yêu thụ, điềm văn, trả thù đời, 1×1, HE.

Biên tậpCua Bể

15.

Dọn vào ở với Trịnh Gia Hòa rồi thì Cố Ngôn Tử không định dọn ra nữa.

Chỉ có ở sát bên thì cậu mới chăm sóc anh một cách chu đáo được.

Huống hồ, ở một mình thì buồn lắm.

Trịnh Gia Hòa không thuê giúp việc dài hạn nhưng có thuê một dì chừng 40 tuổi, tính tình thân thiện dịu dàng tới quét dọn hằng ngày, dì làm việc cũng được vài năm rồi.

Cố Ngôn Tử thích nấu cơm nhưng không thích dọn dẹp và rửa rau này nọ, cậu bèn bàn với dì giúp việc rồi đi đến quyết định là dì sẽ đến vào xế chiều hằng ngày.

Đồng thời, công việc của dì cũng nhiều thêm – Mỗi ngày Cố Ngôn Tử sẽ đưa dì một danh sách các nguyên liệu và tiền để dì đi siêu thị mua đồ mang về, giúp cậu nấu nướng và dọn dẹp.

Cố Ngôn Tử trả lương rất hậu hĩnh nên dì làm rất nghiêm túc, mua đồ cho Cố Ngôn Tử lúc nào cũng chọn những nguyên liệu tươi ngon.

Hôm sau, dì mang đến một con cá rô, một ít cánh gà và rau quả các thứ. Lúc đến nơi thì điều đầu tiên dì làm là rửa sạch con cá mà siêu thị đã làm sẵn, rửa rau và cất vào tủ lạnh rồi mới bắt đầu dọn dẹp vệ sinh.

Cố Ngôn Tử thấy đến giờ rồi thì vào bếp chuẩn bị nấu ăn, dì giúp việc đã đi về rồi.

Khoảng hơn 6h, Trịnh Gia Hòa về nhà sau một ngày dài làm việc, chào đón anh là cá hấp, thịt kho tàu, cánh gà và các món rau nằm sẵn trên bàn.

Cố Ngôn Tử tới đây mới được 10 ngày nhưng Trịnh Gia Hòa phát hiện – anh đã quá quen với sự tồn tại của cậu rồi.

Tuổi anh cũng đã lớn, muốn tìm bạn đời lắm chứ, nhưng nếu là Cố Ngôn Tử…

Hình ảnh cậu bé nhỏ nhắn luôn hiện hữu trong tâm trí Trịnh Gia Hòa, làm anh luôn có cảm giác mình mà làm gì với cậu thì đúng là cái đồ thất đức.

Thằng nhóc này là anh chăm lớn chứ ai…

Thôi cứ chờ thêm chút nữa vậy…

Trịnh Gia Hòa là người dịu dàng và rất quan tâm đến cảm xúc của người khác, tối nào ăn cơm anh cũng khen Cố Ngôn Tử hết lời.

“Chú, mai chú muốn ăn gì?” Được khen nên Cố Ngôn Tử vui cực kì, cười hỏi anh.

“Ăn gì cay cay đi!” Trịnh Gia Hòa cười đáp. Từ nhỏ ba mẹ đã không cho anh ăn cay nên khẩu vị của anh khá nhàm chán, anh nghĩ Cố Ngôn Tử chắc là thích ăn cay – vì anh thấy chai tương ớt đã mở nằm trong bếp.

“Cay à… Vậy mai em làm hai món cay.” Cố Ngôn Tử nói.

Trịnh Gia Hòa không nên ăn cay nhiều, nhưng hơi cay chắc là được…

Cố Ngôn Tử ngồi suy nghĩ thực đơn cho ngày mai, rồi nói: “Chú, ở chung với chú em rất thoải mái.”

Điều này Cố Ngôn Tử muốn nói từ lâu rồi.

Khi ở chung với Bành Tĩnh Hoằng, lúc nào cậu cũng phải lo chuyện này chuyện kia. Vì không có kinh nghiệm nên cậu tưởng ai yêu đương cũng vậy, bây giờ ở chung với Trịnh Gia Hòa mới biết thì ra là không phải.

Đúng là cậu ở đây để chăm chút sinh hoạt cho Trịnh Gia Hòa nhưng thật ra anh cũng rất săn sóc cậu lắm. Trịnh Gia Hòa luôn mang lại sự thoải mái mỗi lần cậu nói chuyện với anh.

Ngay cả những người xung quanh anh cũng đối xử rất tốt với Cố Ngôn Tử.

Trước đây trợ lý của Bành Tĩnh Hoằng không coi cậu ra gì… Tuy là cậu cũng chẳng coi người ta ra gì nhưng nói chung là gặp mặt vẫn khó chịu. Còn trợ lý Chu hả? Ngay từ đầu không biết thân phận của cậu cũng đã rất tốt với cậu rồi.

Ở chung với mình rất thoải mái? – Trịnh Gia Hòa ho nhẹ một tiếng, nhìn đôi mắt trong suốt lấp lánh của Cố Ngôn Tử mà chợt thấy lồng ngực nóng lên.

***

Hôm sau, Cố Ngôn Tử vẫn dậy rất sớm.

Hôm qua cậu đã ngâm gạo trong nồi cơm điện nên cháo xong rất đúng giờ, rã đông mấy con cá bạc nhỏ, ướp chung với gừng và rượu vang rồi luộc qua nước sôi để khử mùi. Cậu bỏ cá vào cháo, thêm chút muối và rau cần, một lát là nấu xong.

Cháo cá rau cần cứ vậy mà hoàn thành. Tiếp đến, cậu lấy nồi hấp ra hấp mấy cái bánh bao hôm qua mới lấy chỗ khách sạn An Hoa.

Vẫn chưa xong, cậu còn gọt một quả táo, hai quả cam… Không tốn nhiều sức nhưng đã ra lò một bữa sáng.

Trịnh Gia Hòa ăn rất ngon miệng. Lúc đầu anh còn thấy tay nghề của cậu cũng thường thôi, nhưng bây giờ… Cố Ngôn Tử nấu là ngon nhất. Có điều cứ vậy thì rất phiền cậu… “Ngày nào em cũng nấu ăn từ sớm thế này rất mệt, anh ăn ở ngoài cũng được mà.”

“Không sao, việc này giúp em duy trì sinh hoạt và nghỉ ngơi hằng ngày.” Cố Ngôn Tử đáp. Cậu không thấy phiền thật, cậu mà ở không thì sẽ lười biếng, với lại nấu nướng cũng không tốn thời gian cho lắm.

Nhưng Trịnh Gia Hòa vẫn không nỡ: “Hay anh mời luôn giúp việc cho em nhé?”

“Không cần mà, có dì tới hằng ngày rồi.” Cố Ngôn Tử từ chối không chút nghĩ ngợi, thật ra cậu có làm gì đâu… Quần áo của cậu và Trịnh Gia Hòa đều do dì giúp việc giặt giùm.

Cố Ngôn Tử không muốn nên Trịnh Gia Hòa không ép làm gì, anh bắt đầu nghĩ đến việc mua gì đó cho Cố Ngôn Tử thay cho lời cảm ơn.

Lúc anh đang suy nghĩ chuyện này thì Cố Ngôn Tử đã ra khỏi nhà.

Mấy ngày nay Trịnh Gia Hòa đi làm thì Cố Ngôn Tử cũng đi gặp mấy đứa nhân viên của mình ở khách sạn An Hoa.

Nhưng hôm nay đó không phải điểm đến của cậu, mà là Công ty điện ảnh Gia Thành.

Đây là công ty đã thuê cậu viết bộ kịch bản “Giang Sơn”, hiện tại bản thảo đã xong rồi.

Cố Ngôn Tử tới đây không chỉ một lần, nhất là lúc mới bắt đầu thì hầu như ngày nào cậu cũng ghé để thương lượng với đạo diễn về kịch bản… Có điều chuyện này đã khá lâu  nên hôm nay cậu tới công ty thì không biết phải đi đâu.

Hỏi tiếp tân xong, Cố Ngôn Tử mới tìm được nơi cần đến.

Lần này cậu đến dự cuộc họp cùng giám đốc công ty, nhà sản xuất phim, đạo diễn và diễn viên chính.

Hôm qua cậu đã gửi kịch bản online cho bọn họ. Khi bước vào phòng, cậu đã thấy kịch bản được đóng dấu nằm đầy trên bàn.

“Tiểu Cố, viết tốt lắm!” Nhà sản xuất thấy Cố Ngôn Tử thì híp mắt cười nói.

Trước đây phim truyền hình của Gia Thành đều do biên kịch trong công ty viết kịch bản, họ viết không dở nhưng lại không hợp với thị hiếu của công chúng bây giờ.

Mười năm trước bọn họ có một bộ phim gây chấn động toàn quốc, trở thành bộ phim được yêu thích nhất năm. Đến giờ phim họ làm ra vẫn rất được mong đợi nhưng không thể nào nổi bằng trước kia.

Vì vậy họ mới thuê Cố Ngôn Tử, hy vọng thanh niên này có thể thổi làn gió mới vào tác phẩm của bọn họ.

Bây giờ kịch bản cầm trên tay đúng là rất khác, nội dung chặt chẽ, tình tiết thì mới mẻ.

Bên Gia Thành rất quan tâm kịch bản của Cố Ngôn Tử, Cố Ngôn Tử thấy thế thì cũng vui lây.

Lần họp này thương lượng khá nhiều chuyện, đến tận chiều mới kết thúc.

Sau khi họp xong thì Cố Ngôn Tử đi tìm nhà sản xuất họ Điền: “Sản xuất Điền ơi, bộ này định tìm nhà đầu tư thế nào ạ?”

“Xong xuôi hết rồi nên tôi mới cần gấp kịch bản của cậu đấy.” Sản xuất Điền cười cười: “Ông lớn kia cũng muốn thu lợi nhuận về cho nhanh đây.”

“Anh muốn thêm nhà đầu tư khác không?” Cố Ngôn Tử hỏi.

“Nhà đầu tư khác? Ai chứ?” Nhà sản xuất hỏi lại. Bộ phim này không phải phim chuyển thể từ tiểu thuyết nổi tiếng, không có tí tiếng tăm gì trước khi quay. Mấy năm nay công ty bọn họ cũng khá một màu nên không thu hút được nhiều nhà đầu tư.

Bây giờ quay gom góp tiết kiệm một chút thì được, chứ chi nhiều hơn thì họ cũng phải bỏ. Nhà đầu tư thì cần thật đấy nhưng không phải ai muốn đầu tư cũng được — Kiểu như chỉ vung chút tiền mà đòi nhúng tay vào quá trình quay thì họ không chấp nhận được.

Điều này Cố Ngôn Tử biết chứ, cậu biết mỗi lần Gia Thành quay phim đều rất cẩn thận. Bởi vậy mấy năm nay dù không ra được bom tấn nhưng phim của họ luôn được đánh giá cao.

“Tập đoàn Minh Lợi, có được không?” Cố Ngôn Tử cười hỏi: “Anh cứ yên tâm, họ không nhúng tay vào bộ phim đâu.”

Sản xuất Điền nhìn Cố Ngôn Tử đầy ngạc nhiên.

Tập đoàn Minh Lợi là tập đoàn chuyên về sắt thép hợp kim này nọ, tuy là danh tiếng chưa rầm rộ nhưng họ kiếm rất nhiều tiền, mấy năm nay Minh Lợi cũng có đầu tư vào một số lĩnh vực khác.

Rạp phim lớn nhất quốc gia cũng có 10% cổ phần của Minh Lợi trong đó.

Đương nhiên là họ làm phim truyền hình nên không cần ra rạp xem, nhưng nếu được Minh Lợi đầu tư thì chắc chắn sẽ thu về nhiều lợi nhuận hơn.

Có điều… Trước giờ Minh Lợi chưa từng đầu tư vào mảng phim ảnh, bọn họ đầu tư vào rạp phim cũng chỉ ngồi chờ hoa hồng chứ không nhúng tay vào bao giờ.

Sản xuất Điền hơi nghi nhưng vẫn không thể hiện gì, ai mà không muốn được Minh Lợi đầu tư chứ?

Cố Ngôn Tử được phê chuẩn thì nhanh chóng nói là mình sẽ tự đi liên lạc.

Sản xuất Điền không biết quan hệ giữa Cố Ngôn Tử và tập đoàn Minh Lợi, nhưng vừa nghe cậu nói thế thì càng nhiệt tình với cậu hơn, liên tục nói là sau này nếu có làm phim mới thì sẽ mời Cố Ngôn Tử.

Cậu đồng ý rồi vội vàng chạy về nhà.

Thành phố B rất lớn, Cố Ngôn Tử đi đường hai tiếng đồng hồ mới đến nhà, lúc đến nơi thì Trịnh Gia Hòa cũng gần về tới.

Cậu vội chạy vào bếp, nhưng lúc anh về cậu vẫn chưa nấu xong.

Cũng may là mấy hôm nay cậu làm mấy món nhanh nhanh, nguyên liệu cũng chuẩn bị sẵn cả rồi: “Chú, đợi thêm 10 phút là có đồ ăn ngay.”

“Ừ.” Trịnh Gia Hòa đáp.

Khi ăn cơm tối, Cố Ngôn Tử đang suy nghĩ nên nói chuyện đầu tư với Trịnh Gia Hòa như thế nào thì chợt nghe anh nói: “Cái bàn trong phòng làm việc ngồi lâu sẽ khó chịu… Để anh mua cho em bộ bàn điều chỉnh theo dáng người, mai lúc nào em rảnh thì anh cho người đem tới, em thử xem có được không.”

Đây là bộ bàn ghế rất xịn, độ cao gì đó đều chỉnh được tùy theo người ngồi.

Cố Ngôn Tử ngạc nhiên nhìn anh, rồi cười rộ lên: “Cám ơn chú!” Thật ra cái bàn kia cậu thấy cũng được, nhưng được Trịnh Gia Hòa tặng quà thì cậu vẫn rất vui.

“Chú, em cũng có chuyện này muốn nói với chú! Em đang tìm nhà đầu tư cho một bộ phim truyền hình, chú giúp em được không? Lỗ vốn thì em chịu, còn nếu lời em chia cho chú phân nửa.” Cố Ngôn Tử nói, cậu đã tính toán chuyện này ngay từ đầu, bỏ tiền ra, dùng danh tiếng của Trịnh Gia Hòa, rồi chia một nửa tiền lời cho anh.

Đời trước dù phong ba bão táp nhưng phim vẫn kiếm lời, hiện tại không thể nào lỗ được… Cậu muốn giúp Trịnh Gia Hòa kiếm ít tiền…

— Hết chương 15—

<— Chương trước — Mục lục — Chương sau —>

 

13 thoughts on “[Đại Thiếu] _ 15

  1. Nhất chú rồi ạ. :))))) Được em nó chăm thích ơi là thích, xong giờ lại được em nó giúp thổi phồng túi tiền. Huhu thế này mà chú còn không mau hốt thì có ngày bị phổng tay trên đó ạ. :))))))

    Liked by 3 people

  2. Thích nhất chú rồi~~~ vừa có một người ngoan như này, thương chú như thế này, hàng ngày vỗ béo thế này, giờ còn giúp chú giàu lên chưa kể sau này còn tự mình trao cho chú ~~~ cuộc đời này nào ai được như chú đâuuuu ಥ⌣ಥ

    Liked by 3 people

  3. Trời ơi đảm đang vừa quấn chú, còn biết kiếm tiền cho chú nựa huhu thương quá đi mà =]] hỏi thế này sao chú không gục

    Liked by 2 people

  4. Em nó hiền huệ thế này mà anh còn lần khần. May bà tg định trước chứ ngoài đời là đứa khác nó hốt mất từ đời nào rồi nhé 😂

    Liked by 2 people

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)