[Đại Thiếu] _ 11

3be19879f0ff7eb0c68e744ed58f514a

Đại Thiếu Trở Về

Quyết Tuyệt

Thể loại: Hiện đại, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, đàn ông chuẩn mực xã hội công x si tình thích quấn người yêu thụ, điềm văn, trả thù đời, 1×1, HE.

Biên tậpCua Bể

11.

Cố Ngôn Tử thích nghi với sinh hoạt sau khi sống lại bằng tốc độ kinh hoàng, cậu còn thấy thoải mái vô cùng.

Lâu rồi không được nhẹ nhõm như lúc này.

Có điều mới hưởng thụ được hai ngày thì cậu lại chạm mặt một trong những người thuộc “danh sách đáng ghét” – mẹ của Bành Tĩnh Hoằng.

Hôm nay Trịnh Gia Hòa đi tiệc nên không về ăn trưa, Cố Ngôn Tử quyết định lấy phiếu buffet của khách sạn An Hoa rồi đi ăn với cấp dưới của mình.

Ăn xong thì nhân viên ai nấy về phòng nghỉ cả, Cố Ngôn Tử thì đi tản bộ cho tiêu cơm.

Chết một lần rồi nên cậu rất chú trọng sức khỏe, ăn xong thì phải đi bộ một chút.

Lúc đó cậu chợt nghe người ta gọi mình.

Là mẹ của Bành Tĩnh Hoằng – tên La Thanh Đình, đã ngoài 50 nhưng dưỡng ra rất khéo, nhìn bề ngoài ai cũng nghĩ bà là một phu nhân hiền hòa, sang trọng và quý phái. Trên thực tế thì… đôi khi Cố Ngôn Tử không kiềm được mà nghĩ có lẽ vì xem phim cung đấu quá nhiều nên bà bị lậm, lúc nào cũng thích xài thủ đoạn.

“Cố Ngôn Tử!” La Thanh Đình vừa thấy đã nổi giận đùng đùng đi về phía cậu.

“Có gì không?” Cố Ngôn Tử lơ đãng nhìn lại.

Trước lúc sống lại cậu luôn cố chịu đựng bà, dù bị chèn ép đến mấy cũng không mở miệng cãi lại một câu, vì bà là mẹ của Bành Tĩnh Hoằng, mà cậu thì hy vọng mình có thể đầu bạc răng long với hắn.

Nhưng đó là quá khứ rồi, hiện tại à…

Vóc người La Thanh Đình khá lùn, chưa đến 1m6, một bà cô thấp bé như vậy có gì mà phải sợ?

“Thái độ gì thế này? Ba mẹ cậu có dạy cậu không!” La Thanh Đình thấy Cố Ngôn Tử như vậy thì giận sôi lên, càng nói càng khó nghe: “Cũng đúng, tôi không mong cái thứ bán mông mình như cậu được dạy dỗ gì…”

“Còn bà thì mở miệng ra toàn shit, bà nghĩ xem ai không có dạy, chả trách chồng bà ra ngoài tìm người khác.” Cố Ngôn Tử cười híp mắt: “Không chừng do miệng bà thúi quá đó!”

Quen Bành Tĩnh Hoằng lâu như vậy nên chuyện của Bành gia Cố Ngôn Tử biết được rất nhiều.

Ba hắn là chủ tịch của Giải trí Tinh Duyệt, lúc nào cũng được mấy em ngôi sao mong trèo cao bu xung quanh. Ông ta cũng chẳng đứng đắn gì cho cam, không biết đã ngủ với bao nhiêu người rồi.

Cũng vì chuyện này mà trước đây Cố Ngôn Tử khá đồng cảm với La Thanh Đình, cậu cứ nghĩ vì chồng phản bội nên bà mới quan tâm để ý chuyện của con trai đến vậy. Cố Ngôn Tử nhịn bà khá nhiều, nhưng thực tế vẫn chứng minh – người đáng thương tất có chỗ đáng ghét.

“Mày điên rồi!” La Thanh Đình giận dữ nói: “Đồ cái thứ…”

“Đối với bà tôi chẳng là thứ gì cả.” Cố Ngôn Tử nói tiếp: “Thôi, sau này bà đừng tìm tôi nữa! Tôi chia tay với Bành Tĩnh Hoằng rồi, bà muốn kiếm chuyện thì đi mà kiếm với người khác!”

“Thằng họ Cố kia, đừng tưởng mày dùng cách chia tay để ép Bành Tĩnh Hoằng thì nó sẽ quay lại với mày…” La Thanh Đình nói.

“Tôi còn ước anh ta đừng tìm tôi kìa.” Cố Ngôn Tử xoay người bỏ đi, còn đứng đây chắc cậu điên với bà cô này quá!

La Thanh Đình thấy cậu cứ vậy mà đi thì giận đến run người, bà liền lấy điện thoại ra gọi cho Bành Tĩnh Hoằng, khóc lóc kể lể rằng Cố Ngôn Tử chửi mình.

Sau khi cưới nhau thì ông Bành chỉ chuyên tâm làm ăn, từ nhỏ hầu như chỉ có La Thanh Đình nuôi lớn Bành Tĩnh Hoằng. Tình cảm hai mẹ con rất sâu đậm, hồi trước nếu mẹ hắn mà đi tìm Cố Ngôn Tử thì thế nào cũng về kể lể một phen… Hắn phải trấn an bà một hồi rồi đi làm ầm với Cố Ngôn Tử một trận.

Nhưng lần này Bành Tĩnh Hoằng cũng khó chịu với hành động của bà: “Mẹ, con đã nói là đừng đi tìm Cố Ngôn Tử rồi mà? Ai bảo mẹ tìm người ta làm gì!”

“Mẹ chỉ tình cờ gặp nó, ai biết chưa nói được hai câu nó đã chửi mẹ… Tĩnh Hoằng, cái thằng Cố Ngôn Tử này thực sự không ra gì cả!”

La Thanh Đình càng nói càng hăng, nhưng chưa nói hết đã bị Bành Tĩnh Hoằng dập máy.

Đang bối rối không biết làm gì thì chuông điện thoại của bà lại vang lên.

La Thanh Đình tưởng rằng con trai gọi điện xin lỗi mình, ai dè người gọi là Khương Tú.

Cô con dâu tương lai Khương Tú mà bà vô cùng hài lòng.

Tuy gia thế Khương Tú không nổi bật nhưng bù lại là rất nghe lời, còn là phụ nữ và rất yêu con trai bà.

“Bác gái, bác thấy Cố Ngôn Tử chưa? Nó không làm gì bác chứ?” Khương Tú dịu dàng nói: “Tính cậu ta không tốt lắm…”

“Gì mà không tốt lắm!” La Thanh Đình đang bực mà không có chỗ xả giận, lúc này chỉ biết mắng Cố Ngôn Tử vô tội vạ với Khương Tú, rồi hỏi cô: “Được rồi Tú Tú, con nghĩ xem làm thế nào mới dạy dỗ nó được đây?”

Chuyện Bành Tĩnh Hoằng thích đàn ông Khương Tú luôn giấu giúp hắn, dù ông Bành cũng nghe lời ra tiếng vào vài lần nhưng chỉ nghĩ là Bành Tĩnh Hoằng trẻ tuổi ham chơi, không làm gì quá để can thiệp.

Mãi cho đến khi Bành Tĩnh Hoằng qua lại với Cố Ngôn Tử hơn một năm mà không chia tay, còn lún sâu hơn thì Khương Tú mới nói chuyện này cho ông bà Bành biết, đến giờ cũng hơn mấy tháng rồi.

Sau khi biết chuyện thì bà Bành rất muốn dạy dỗ Cố Ngôn Tử nhưng mãi vẫn không biết nên làm thế nào.

Văn phòng của Cố Ngôn Tử không liên quan hay dưới trướng của giải trí Tinh Duyệt, mà công việc cậu nhận cũng hầu như là ở bên ngoài.

Bành gia bọn họ không muốn làm lớn chuyện nên không biết phải giải quyết Cố Ngôn Tử ra sao.

“Bác gái cứ yên tâm, con thu xếp ổn thỏa rồi, lần này Cố Ngôn Tử không ngóc đầu lên nổi đâu!” Khương Tú nói: “Có điều mình phải kiên nhẫn một chút…”

La Thanh Đình nói chuyện với Khương Tú xong thì tâm trạng cũng khá hơn một chút.

Dù không biết màn đối thoại của bà Bành và Khương Tú nhưng Cố Ngôn Tử cũng biết kha khá hết rồi.

Nhưng bây giờ cậu không còn tâm trạng để ý chuyện này nữa… Ba cậu tới rồi!!!

Làm ầm một trận với bà Bành xong thì cậu về lại khu Hải Đường, kết quả là bị trợ lý Chu dẫn tới phòng ba mẹ đang ở.

Hai người họ trẻ hơn trong ấn tượng của cậu, với lại… nhìn cũng dữ hơn nữa.

Nhất là ba đó…

“Đồ hỗn láo! Đủ lông đủ cánh rồi nhỉ! Thích đi là đi vậy hả?!!” Ba Cố vừa thấy cậu là thay đổi sắc mặt ngay, nghiêm nghị nói: “Hai ông bà già này vất vả nuôi mày lớn, mày lại ngang ngược bỏ nhà đi!”

“Con có báo tin về mà.” Cố Ngôn Tử nói, mấy năm nay cậu luôn gửi tin về nhà hằng tháng, chưa từng lỡ tháng nào.

Cậu thấy mình làm như vậy đã là nghĩ cho họ lắm rồi.

Lúc còn nhỏ ba mẹ luôn bận rộn và ít quan tâm cậu, bọn họ còn mời rất nhiều thầy cô giáo về bắt cậu học một đống thứ… Muốn gặp ba mẹ cũng khó, mà gặp là chỉ nói đến việc học, khó trách tình cảm giữa cậu và hai ông bà không sâu đậm, thậm chí cậu từng ghét bọn họ nữa kìa.

Càng lớn thì họ càng ép Cố Ngôn Tử học những thứ cậu không thích, tương lai của cậu cũng tự động dàn xếp tất cả… Cố Ngôn Tử không chịu nổi nữa mới bùng nổ, nói hết ra suy nghĩ của bản thân, vậy mà lúc đó ba lại đánh mắng rồi đuổi cậu ra ngoài, còn nói không muốn nhận cậu là con nữa…

Cố Ngôn Tử đã chuẩn bị từ trước nên cậu bỏ đi thật luôn.

“Mấy phong thư đó là cái thá gì! Đồ hỗn láo, năm mới Tết nhất cũng không về…” Ba Cố vẫn đang rất giận.

“Con về làm gì? Mỗi lần Tết đến con ở nhà chờ mãi ba mẹ mới về, về rồi cũng toàn hỏi han rằng học hành thế nào, chẳng bao giờ để ý đến con.” Cố Ngôn Tử nhìn ông Cố: “Con muốn làm gì, muốn cái gì, đến tận bây giờ ba mẹ cũng không biết, từ nhỏ đến giờ ba mẹ ở cạnh con được mấy ngày đâu. Hồi nhỏ con muốn mua xe đua đồ chơi, lấy hết dũng khí mới dám nói với hai người trong ngày sinh nhật, cuối cùng cũng chỉ nhận về những lời la mắng…”

Những lời này… Cố Ngôn Tử đã từng nói với ba mẹ một lần.

Nên cậu quyết định nói lại lần nữa xem sao.

Ba Cố nghe xong thì xấu hổ đỏ cả mặt.

Ông và vợ luôn bận rộn, sinh con ra cũng giao cho bảo mẫu chăm. Chính vì vậy nên lúc con trai lớn họ không biết phải chung sống với cậu ra sao, đừng nói đến chuyện hiểu rõ nỗi lòng của cậu.

Còn về xe đua đồ chơi… Lúc đó ông nào có biết con trai muốn mua xe đồ chơi, ông tưởng là Cố Ngôn Tử muốn đua xe thật… vừa nghĩ đến việc nuôi ra một đứa con trai muốn đua xe thì ông phải răn dạy là đúng rồi!

“Mấy năm tìm không được ba mẹ cũng không hỏi con sống thế nào, vừa gặp đã mắng…” Cố Ngôn Tử nhìn thẳng ba mẹ mình với nét mặt đầy tổn thương

Từng hóa giải hiềm khích với hai người họ một lần nên cậu hiểu rõ phải làm thế nào để gia đình hòa hợp trở lại.


Cua: Mấy ngày qua mình chuyển nhà nên sức cùng lực kiệt không có thời gian làm chương mới luôn, sorry mọi người =(( Chương này mình cũng làm vội vàng chứ chưa có thời gian coi lại nữa, mọi người thấy lỗi gì thì thông cảm nha… Khi nào xong xuôi mình sẽ chỉnh lại sau.

— Hết chương 11—

<— Chương trước — Mục lục — Chương sau —>

12 thoughts on “[Đại Thiếu] _ 11

  1. Nhà họ Bành toàn cực phẩm nối tiếp cực phẩm. :)))))

    Còn ba Cố, đến quỳ với bác luôn, không hiểu sao có thể nghĩ đến chuyện mua xe đua thật. 2 từ này không hợp với tuổi của bác lắm nhưng thề là bác đáng yêu vcl. :)))))

    Liked by 1 person

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s