[Đại Thiếu] _ 09

9f837ef81c216ad331fb62d0e517042e

Đại Thiếu Trở Về

Quyết Tuyệt

Thể loại: Hiện đại, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, đàn ông chuẩn mực xã hội công x si tình thích quấn người yêu thụ, điềm văn, trả thù đời, 1×1, HE.

Biên tậpCua Bể

09.

Văn phòng của Cố Ngôn Tử nằm ở ngoại ô thành phố B, gần ngay khu trung tâm điện ảnh của thành phố.

Cậu mua một căn hộ phong cách Loft* ở đây để làm việc, mới đầu thì tuyển được hai người, bây giờ số nhân viên cũng tăng lên kha khá, tính luôn cậu là tổng cộng tám người. Cả bọn thuê thêm một cô giúp việc giúp họ vệ sinh dọn dẹp và lo cơm nước này nọ.

Nơi làm việc thì rộng rãi, Cố Ngôn Tử thì thoải mái, thậm chí còn không yêu cầu nhân viên đi làm đúng giờ, chỉ cần họ luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.

Nói cậu là một ông chủ cực kì tốt chẳng có gì sai.

Vậy mà sau này chính những cấp dưới thân thuộc lại đâm cậu một dao thấu xương.

May là không phải ai cũng như vậy…

Cố Ngôn Tử ra cửa khách sạn đón nhân viên của mình vào.

Cậu gọi tới đây ba nam hai nữ, đời trước khi gặp chuyện thì ngoài Triệu Điền Dã luôn thân thiết với cậu, những người còn lại đều đi hết. Có điều họ không bán đứng cậu nên Cố Ngôn Tử vẫn khá yên tâm.

Còn về hai người kia… cậu đã quyết định sa thải ngay tức khắc rồi.

Cậu mà không sa thải thì tự họ cũng nghỉ việc thôi.

***

Khách sạn An Hoa là khách sạn 5 sao vô cùng xa xỉ, ở phòng bình thường một đêm thôi cũng tốn cả ngàn tệ chứ chẳng đùa.

Triệu Điền Dã và bốn đồng nghiệp của mình không phải là chưa đến mấy chỗ như vậy nhưng vẫn há hốc trầm trồ. Họ càng ngạc nhiên hơn khi thấy Cố Ngôn Tử từ trong đi ra.

Từ độ ba tháng trước, lúc người phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng kia đến chửi bới anh Cố của bọn họ thì văn phòng bắt đầu gặp rất nhiều chuyện.

Bà ta liên tục tới gây sự, anh Cố đành phải đóng cửa văn phòng để bọn họ làm việc ở nhà, có chuyện gì cũng chỉ trao đổi qua internet.

Sau đợt đó họ rất ít khi gặp Cố Ngôn Tử, nhưng cũng nhận ra là tâm trạng của cậu không được tốt lắm. Lúc này đây…

Thanh niên trước mắt mặt mày sáng sủa, mặc vest bảnh bao, trông tràn đầy nhiệt huyết và hút mắt vô cùng.

“Mấy đứa ra chỗ tiếp tân làm thủ tục rồi đi theo anh.” Cố Ngôn Tử nói.

“Anh Cố, anh trúng số hả?” Em gái nhỏ tuổi nhất trong năm người là Lâm Linh hỏi cậu: “Đây là khách sạn 5 sao đó! Em mới lên mạng xem, giá cả không đùa được đâu!”

“Đúng rồi, trúng số đó.” Cố Ngôn Tử khẽ cười.

Lúc mẹ Bành Tĩnh Hoằng biết chỗ cậu làm thì liên tục tới gây sự, cậu đã từng dẫn bọn họ đi tìm một khách sạn làm thêm giờ để kịp hoàn thành kịch bản.

Vậy mà không lâu sau mẹ của Bành Tĩnh Hoằng lại tìm được… Cậu đành cho họ làm việc ở nhà.

Mọi chuyện không dừng lại ở đó, ngay sau việc này thì cậu cãi nhau với Bành Tĩnh Hoằng, rồi Bành Tĩnh Hoằng trốn cậu, Bành Tĩnh Hoằng đính hôn… Tất cả ồ ạt ùa đến, hỏi thử tinh thần đâu mà tập trung làm việc đây?

À, còn nhằm ngay lúc cậu đến hạn nộp bản thảo nữa…

Cũng vì nguyên nhân này mà kịch bản của Cố Ngôn Tử không có gì nổi bật, người ta còn hại cậu bằng cách thêm vào mấy đoạn sao chép từ tác phẩm khác.

Vốn là kịch bản đem đến cơ hội để đời cho Cố Ngôn Tử, cuối cùng chính nó lại phá nát thanh danh của cậu.

***

Làm thủ tục xong xuôi thì Cố Ngôn Tử dẫn năm người bọn họ đến khu Hải Đường.

“Anh Cố, sao anh không gọi Mã Hoài với Hồ Tiểu Lê đến?” Lâm Linh hỏi.

“Mấy đứa nghĩ xem sao lần trước mẹ của Bành Tĩnh Hoằng biết mình trốn trong khách sạn kia?” Cố Ngôn Tử nói.

“Là họ hả?” Cả đám giật mình.

“Ừ.” Cố Ngôn Tử gật đầu, mỉm cười với bọn họ: “Anh nói luôn là chuyện này không được cho ai biết… Mấy đứa chưa nói với ai hết đúng không??”

“Chưa! Chưa nói gì hết.” Lâm Linh vội trả lời, những người còn lại cũng thi nhau lắc đầu.

“OK, việc này mọi người phải giữ kín! Ai mà nói ra ngoài… cấp dưới như vậy anh không muốn làm việc chung nữa.” Cố Ngôn Tử nói tiếp.

Tất cả đều đồng ý, trong số họ cũng có người khá thân với Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê, nhưng so đi tính lại thì công việc vẫn quan trọng hơn cả.

Cố Ngôn Tử trả lương hậu hĩnh và rất thoải mái với bọn họ… Ông chủ tốt như vậy đi đâu mà tìm đây!

“Sao họ làm vậy được không biết!” Lâm Linh giở giọng trách móc, rủa xả xong rồi thì lại cười hì hì với Cố Ngôn Tử: “Anh Cố, hôm nay nhìn được lắm đấy, còn mời tụi em đến khách sạn này hưởng thụ nữa… Bành tổng đền bù cho anh à?”

Cố Ngôn Tử khá thân với cấp dưới của mình nên chuyện yêu đương với Bành Tĩnh Hoằng chẳng giấu họ làm gì, hai năm qua họ cũng gặp mặt Bành Tĩnh Hoằng mấy lần.

Nhờ vậy nên dù mẹ của Bành Tĩnh Hoằng có tới mắng cậu bao nhiêu lần thì họ vẫn không nhìn cậu bằng con mắt khác.

Bởi vì… Bành Tĩnh Hoằng là người theo đuổi trước.

Lâm Linh hỏi xong thì Triệu Điền Dã và mấy người còn lại đều nhìn sang.

Bọn họ không biết chuyện cậu ấm Bành Tĩnh Hoằng đã đính hôn với Khương Tú, thấy cậu vui vẻ rồi mời họ tới đây thì trong đầu chỉ nghĩ đến cái tên Bành Tĩnh Hoằng.

“Không phải, anh với Bành Tĩnh Hoằng chia tay rồi.” Cố Ngôn Tử cười nói.

“Hả?” Cả bọn giật mình nhìn cậu… Anh Cố và Bành Tĩnh Hoằng chia tay? Vậy sao lại vui vẻ thế này?

“Mua heo thì phải nhìn chuồng! Mẹ anh ta như vậy, không được đâu.” Cố Ngôn Tử nhìn sang Lâm Linh: “Tiểu Lâm Linh,, sau này chọn người phải để ý thật kĩ, khéo lại vớ được bà mẹ chồng cực phẩm thì thôi đấy.”

“Anh Cố!” Lâm Linh ngượng ngùng gào lên.

Mọi người đùa giỡn một hồi thì cảm giác thân thuộc cũng ùa về.

Cố Ngôn Tử dẫn mọi người đến khu Hải Đường, chờ họ cất xong hành lý thì mở ngay một cuộc họp trong căn phòng mà trợ lý Chu đã chuẩn bị.

Thường thì đạo diễn nào có tiếng mà quay phim thì bộ phim sẽ được chăm chút rất lâu và tỉ mỉ. Các hãng phim lại không làm thế, đã quyết định quay rồi thì quay xong sẽ chiếu càng sớm càng tốt, tiền về tay cũng nhanh hơn so với việc ngâm mãi không chiếu.

Vậy nên… 20 ngày nữa là tới hạn giao bản thảo của cậu rồi.

Bản thảo của cả bộ phim và của từng tập họ đã viết xong, nhưng nội dung cụ thể thì vẫn chưa hoàn chỉnh. Việc này cậu đã phân công cho bọn họ.

Ngay đầu cuộc họp, Cố Ngôn Tử đã hỏi tiến độ của từng người.

Cơ bản là cũng gần hoàn thành, chỉ còn vài chỗ chưa hoàn thiện, “bế quan” trong khách sạn chừng năm, sáu ngày chắc cũng xong.

“Có tin xấu muốn thông báo với mọi người đây.” Cố Ngôn Tử đột nhiên lên tiếng.

Cả bọn đang phấn chấn chuẩn bị bắt tay vào việc mới nghe xong đều ngơ ngác. Tin xấu? Tin gì xấu chứ?

“Anh định viết lại 10 tập trong kịch bản.” Cố Ngôn Tử nói tiếp.

Ý tưởng và nhân vật trong kịch bản đều do Cố Ngôn Tử nghĩ ra, nhưng để viết một kịch bản hoàn chỉnh thì một mình cậu… chắc phải một, hai năm mới hoàn thành.

Vậy nên thông thường sẽ hợp tác với nhau viết, người này phụ trách dàn ý, người kia phụ trách lời thoại, người nọ phụ trách dựng cảnh…

Điều này dẫn tới việc kịch bản hoàn thành không như những gì Cố Ngôn Tử nghĩ lúc đầu. Đoạn giữa có mấy tập Mã Hoài tham gia, tên đó đã thêm vào một ít tình tiết “tham khảo” từ tác phẩm khác.

Tác phẩm bị tham khảo không nhiều người biết nên Cố Ngôn Tử cũng chẳng biết gì. Đến khi sự việc bại lộ… thì bộ phim cũng lên sóng rồi!

Bây giờ Cố Ngôn Tử muốn chỉnh lại hết những điều này. Không chỉ vậy, nhờ đánh giá của người xem mà cậu còn có thể viết một kịch bản hay hơn, bỏ bớt vài tình tiết rườm rà không cần thiết.

Có thể sau này cậu không viết được nữa… Vậy nên lần này phải viết một kịch bản thật hay!

Triệu Điền Dã và những người còn lại đều tròn mắt. Chuyện này… nói thì dễ nhưng làm thì không hề đơn giản.

Thế anh Cố gọi họ tới khách sạn 5 sao không phải để hưởng thụ mà để bóc lột à???

“Mấy đứa có trách thì trách Mã Hoài với Hồ Tiểu Lê ấy…” Cố Ngôn Tử nói với họ chuyện hai người kia sao chép tác phẩm khác, nói cả tên quyển sách kia cho họ biết: “Nếu mình không sửa thì thế nào cũng bị nói là ăn cắp!”

Vì hãm hại cậu mà Mã Hoài chép không sai một chữ nào!

Cố Ngôn Tử đổ hết mọi tội lỗi lên Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê, nói một hồi thì cả đám đều nghiến răng nghiến lợi rủa xả hai người họ, còn hứa sẽ nỗ lực thật nhiều.

“Mọi người cố lên! Anh có chút việc, chiều anh quay lại! À, cho mấy đứa vé ăn buffet trưa nay nè… Ăn xong nhớ về viết nhanh nhanh!” Cố Ngôn Tử nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ thì đứng lên ra khỏi phòng.

Trợ lý Chu nói trưa nay Trịnh Gia Hòa sẽ về… Cậu muốn ăn cơm với anh…

Lúc Cố Ngôn Tử bỏ rơi đám nhân viên của mình thì Trịnh Gia Hòa đang trên đường về khách sạn.

Trên tay anh là tập hồ sơ về Cố Ngôn mà trợ lý đã điều tra được.

—-

*Phong cách Loft: Các căn hộ loft là nơi có không gian rộng trần nhà cao và có nhiều ánh sáng tự nhiên. Một trong những phong cách thiết kế phổ biến nhất mà bạn thấy trong không gian loft thường là sự kết hợp các yếu tố công nghiệp, kim loại với sự ấm áp và màu sắc. Sàn màu gỗ hoặc cement là những lựa chọn phổ biến. Kiểu như này này:

46e1d928d5343175c59999ab0f41d024

Cua: Giáng sinh vui vẻ nha mọi người ~~ Vẫn đang kể chuyện đời trước chứ chưa nhiều màn đối thoại “nổi da gà” của chú và em -=)))

— Hết chương 9—

<— Chương trước — Mục lục — Chương sau —>

 

 

 

9 thoughts on “[Đại Thiếu] _ 09

  1. :))) màn nổi da gà sao, nghe có mùi tình thú
    Chúc hai cô giáng sinh vui vẻ, đi chơi vẫn không quên lối về

    Liked by 2 people

  2. “Cơ bản là cũng gần hoadn thành, chỉ còn một ít chỗ chưa hoàn thiện, ” “hoàn thành”
    Chúc hai cô Giáng Sinh vui vẻ

    Like

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s