[Khí Tử] _ 032.

Khí Tử 

Thiệu Ly 

Thể loại: đần độn thiếu gia tra công x ẩn nhẫn người hầu thụ, hào môn thế gia, ngược luyến tàn tâm, hiện đại, 1×1, xE.

Biên dịch: Seven Oxox

032.

“Xin lỗi, Kaichi. Suýt nữa tôi đã hại chết con em rồi.” Trong một căn phòng khác, Masahiko cầm tay Chiba, thấp giọng xin lỗi.

Ông rút tay ra, quay đi lạnh lùng nói: “Tôi thấy rồi. Anh để tôi ở đây không phải là muốn tôi nhìn cảnh đấy ư? Trên lưng nó chảy máu, lại còn ngâm nước… Tôi thấy rất rõ ràng! Masahiko, mệt cho anh còn nghĩ ra khổ nhục kế ấy.”

Theo đường nhìn của ông, gã cũng nhìn ra cửa sổ – đối diện đúng là cái hồ mà Higashi vừa quỳ vừa nãy. Phải, đúng là gã để ông lại đây là vì muốn ông nhìn thấy cảnh ấy rồi mềm lòng; nhưng ông cứ ở lì bên trong, làm gã nghĩ ông không buồn nhìn nên không thấy; hóa ra là… thấy rồi, không nhất quyết không ra! Nếu Kori đến muộn thêm vài phút nữa, chẳng lẽ ông cứ thể mà nhìn Higashi chết cóng à?

“Kaichi, thằng bé là con em thật đấy…”

“Hừ!” Ông cười lạnh: “Thế thì sao? Tôi đã nói rồi, trong mắt tôi, nó chỉ là một người xa lạ. Huống gì, sống như thế thì thà chết đi còn hơn, cái mạng phải khúm núm hơn một con chó thì sống làm gì cho chật đất?”

Masahiko nhìn người mình yêu. Gã biết, lời ông nói là thật – ông thực sự không quan tâm đến Higashi một chút nào, chứ đừng nói là coi y là con trai. Không ngờ một người trọng tình trọng nghĩa với bạn bè như thế… lại chẳng coi tình thân ra gì.

Gã thở dài một hơi: “Tôi biết là em giận tôi, giận tôi đã dạy nó thành như thế… Nhưng thật ra, nó là một đứa trẻ ngoan…”

“Masahiko, xin đừng nực cười thêm nữa. Nuôi một con chó để làm nhục tôi, làm nhục không được thì quay sang tâng bốc nó? Tốt thế chứ tốt nữa thì cũng là chó nhà Nishikori thôi!” Chiba mỉa mai, hoàn toàn chẳng có chút tình phụ tử nào, thậm chí còn không có lòng thương hại căn bản dành cho người xa lạ.

“Tôi không cố ý làm nhục nó, tôi chỉ là, muốn nó và Ishimaru* sống một đời với nhau thôi…”

*Tên đầy đủ của công là Nishikori Ishimaru. Giữa những người thân thiết với nhau thì sẽ gọi tên. Ngôi xưng thứ ba trong truyện sẽ được gọi theo họ.

“Bằng cách huấn luyện con tôi hầu hạ con anh như một người phụ nữ? Logic thật đấy.” Ông trào phúng cười ra tiếng.

“Về chuyện ấy thì đúng là tôi không công bằng thật. Nhưng tôi đã bắt Ishimaru giữ Higashi bên người đến khi nó kết hôn đấy thôi, nói cách khác – chỉ cần con tôi và con em vẫn ở với nhau, thì sẽ không xuất hiện người thứ ba nữa, vị trí của con em cũng sẽ được đảm bảo. Ai ngờ…”

“Ai ngờ con anh lại đi thích kẻ khác?” Chiba bật cười: “Thì có gì lạ đâu. Tôi cũng sẽ không thích kẻ thấp hèn như thế!”

“Kaichi, em sai rồi. Phải nói là con em quá thông minh mới phải…” Y biết cách làm Kori ghét mình, y biết cách để đối phương mãi mãi không thích mình!

Một tiếng cười khẩy cắt ngang lời gã.

“Thôi thôi, lấy con em ra cũng không bức em được, thì tôi nghĩ mình không còn cớ gì để giữ em lại được nữa.” Masahiko thất vọng nói.

Chiba chỉ lạnh nhạt nhìn sang, không nói gì.

Gã nói tiếp: “Tôi chỉ có một yêu cầu – mỗi tuần em hãy đến gặp Higashi một lần. Một năm sau, tôi sẽ trả tự do cho em.”

“Muốn tôi có tình cảm với nó, rồi lại dùng nó để bức tôi?” Ông bật cười một tiếng, quả quyết đáp: “Đừng có lãng phí thời gian. Dù anh có nhốt tôi ở đây đến chết, thì tôi cũng không muốn gặp lại thằng không biết xấu hổ đó đâu.”

Gã nhìn ông, quyết không đổi ý: “Không được. Đâu là yêu cầu duy nhất của tôi, cũng là điều mà tôi vẫn nợ thằng bé. Tôi sẽ không nói cho nó biết quan hệ giữa hai người. Gặp nó rồi em muốn làm gì thì làm, không quan tâm cũng được, nhưng nhất định hai người phải gặp nhau đủ 52 lần cho tôi.”

“Nhàm chán.” Ông lạnh lùng nhả ra hai chữ.

Gã bật cười: “Sẽ không chán đâu. Higashi rất giỏi, cái gì cũng biết, có khi nó sẽ làm em…”

“Nó sẽ làm gì tôi?” Ông trào phúng: “Nhắc nhở tôi rằng nó chỉ là chó ngoan mà nhà anh nuôi ra chắc?”

Gã khựng lại, nhìn ông, rồi lại thở dài: “Người em hận là tôi, đừng đổ lên đầu thằng bé. Nó là con em.”

“Nó không phải là con tôi!” Ông lặp lại.

Nhìn ánh mắt không chứa chút tình cảm nào của đối phương, gã thở một hơi thật dài, không nói gì thêm nữa.


Seven: Logic như củ kẹc vậy, cả hai ông già….

15 thoughts on “[Khí Tử] _ 032.

  1. Người lớn cả mà sao hành xử như củ lìn vậy, rồi thêm cả Ishimaru nữa, không dứt khoát rõ ràng gì cả, cảm xúc trong lòng mà cũng không thể định rõ, tao mệt. Nhưng mà gì thì gì chứ ad ra chap mới đi ạ. Mình nói vậy thui chứ truyện ngược tả tơi như này mình thích lắm ạ

    Like

  2. Pingback: Autumn Fall
  3. Chuyện tình của 2 bợm già t k quan tâm đâu. Trả sân khấu lại cho bạn… Thụ tên gì ấy nhể???? *dò lên trên* Higashi ngược chết tra công đuê :3

    Like

      1. nó cứ loạn cả lên, tôi đang nhận dạng nhân vật chính bằng từ đầu tiên của tên là H và K. Sắp tới mà tuyến nv phụ có 1 loạt tên na ná là cũng chịu chết

        Like

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s