[Nhà Giàu] _ 113.

12806215_1067916799933166_4878856716116302130_n

113.

Bọn họ ở lại đảo hai ngày, ngày đầu tiên là tiệc BBQ, ngày tiếp theo là thám hiểm quanh đảo. Dù biết chắc khả năng gặp nguy hiểm là bằng không, nhưng vì lâu lắm rồi chưa ai được thể nghiệm cuộc sống hoang dã thế này, hơn nữa còn có bữa tiệc tối hôm trước phụ trợ, nên tất cả mọi người đều rất vui vẻ.

Sau hai ngày chơi bời tẹt ga, bọn họ trở về thành phố. Việc đầu tiên Mộ Tiêu Vân và Hạ Minh Hòa đồng thời làm khi bước chân về đến nhà là tắm, chờ đến khi hai người tắm xong, Viên Hạo đã đứng chờ ở phòng khách từ lâu: “Mấy hôm nay hai người thì chơi sướng lắm đấy, anh thì đau hết cả đầu.” Anh nửa trêu chọc nửa oán giận.

“Em tưởng bọn anh cũng chạy đi đâu chơi chứ, ai ngờ anh lại thiếu lãng mạn như vậy.” Mộ Tiêu Vân bưng ly trà lên, nhấp một ngụm rồi bật TV lên.

“Đương nhiên là anh không lãng mạn bằng cậu hai rồi, không thì làm sao bắt cậu Mộ đây tắt điện thoại hai ngày được?” Viên Hạo là luật sư nên rất hoạt ngôn. Lúc mới gặp Mộ Tiêu Vân, anh chưa quen thân gì với cậu nên tỏ ra lạnh lùng trầm ổn, nhưng bây giờ quen rồi nên bản chất của anh bộc lộ ra ngay.

“Hay là anh học tập cậu hai nhà anh một chút đi?” Y bắt đầu chuyển mục tiêu sang Hạ Minh Hòa: “Anh có muốn truyền dạy anh ấy mấy chiêu không?”

Hạ thiếu đang nằm ườn trên sô pha nghỉ ngơi, nghe bà xã nói thế thì nhỏm dậy: “… Không.”

“Ha ha ~~” Mộ Tiêu Vân cười thành tiếng.

“Okay, anh không quấy rầy hai người anh anh em em nữa. Chẳng qua là hai ngày nay, không gọi được cho Tiêu Vân nên Mộ Hữu Thành đã tìm tới tận đây, giờ em về rồi thì nên báo với ông ta một tiếng.”

“Em biết rồi, cảm ơn anh.”

Sau cuộc gọi mà Hạ Minh Hòa nhận ngày ấy, Mộ Tiêu Vân chưa về nhà bên đó lần nào, lại thêm hai ngày đi chơi vừa qua luôn tắt máy nên Mộ Hữu Thành vẫn chưa gọi lại được cho y – không biết vì y thực sự không muốn nói chuyện với ông ta hay là vì chẳng biết nói gì.

Vừa khởi động nguồn, tin nhắn và cuộc gọi nhỡ đã dồn dập đổ vào máy y. Là từ Mộ Hữu Thành, Mộ Tiêu Lâm, thậm chí còn có số máy bàn của bà nội y. Do dư một chút, y quyết định gọi cho bà trước.

“Bà nội ạ? Cháu Tiêu Vân đây.”

Thường ngày ở nhà bà Mộ chẳng có việc gì làm, rảnh rỗi thì may ít quần áo. Hôm nay cũng vậy, bà đang may vá thì nhận được cuộc gọi từ cháu trai yêu quý nên vui lắm, không quên hỏi: “Sao hai ngày nay không ai gọi được cho cháu vậy? Lớn thế rồi còn muốn bà quản lý sao, cháu có biết là người nhà rất lo cho cháu không?”

Lo? Mộ Tiêu Vân cười nói: “Cháu đi chơi ấy mà, vội vàng quá nên quên không mang điện thoại, cháu xin lỗi bà. Biết bà lo nên cháu mang bao nhiều quà về biếu bà này ~”

“Vậy tới nhà bà ăn cơm tối nhé?” Bà Mộ nói.

“Dạ…” Y tỏ ra do dự: “Nhưng còn nhiều người ở nhà lắm ạ…”

Bà Mộ lập tức hiểu ý y, vội vàng đáp: “Nhiều gì mà nhiều, bọn nó đi chơi Quốc Khánh hết rồi, còn ai nhớ đến bà già này đâu. Có mỗi cháu đến thôi, mau sang đi sang đi, bà làm đồ ngon cho mà ăn.”

“Vậy được ạ, bà nhớ làm nhiều chút nhé, cháu dẫn cả bạn sang luôn.” Y nhanh chóng đồng ý.

“Được, bà nội chờ cháu. Có khoảng mấy người đến?”

“Không nhiều lắm đâu, khoảng năm sáu người ạ. Cháu sẽ mang hải sản sang.”

“Được được, bà nội nhất định sẽ dốc hết sức, không làm cháu phải xấu hổ với bạn bè đâu.”

Một giờ sau.

Mộ Tiêu Vân lôi cả đám Từ Nham, Tiền Hải, Trần Cảnh Văn thêm với người nhà mình Hạ Minh Hòa đến nhà bà Mộ – y biết bà nội mình thích đông đúc nên rủ mọi người đến. Y cứ tưởng Từ Nham sẽ dẫn Lý Thải Ny theo, không ngờ là chẳng có gì cả.

“Bà ạ.”

“Cháu chào bà ~”

“Bà ơi, trông bà trẻ thật đó!”

Miệng lưỡi Trần Cảnh Văn và Tiền Hải cực kỳ ngọt, chẳng mấy chốc đã làm bà Mộ cười đến híp cả mắt lại: “Các cháu là bạn của Tiêu Vân đúng không, mau vào mau vào đi. Đây là lần đầu tiên Tiêu Vân dẫn bạn về nhà đấy!”
“Bà cứ yên tâm đi ạ, cháu sẽ còn dẫn bọn nó về đây nhiều mà. Chỉ sợ bọn nó ăn nhiều uống nhiều dọa bà sợ thôi!” Y cười cười ôm lấy vai bà.

“Bà! Bà đừng nghe Tiêu Vân nói bậy chứ, cháu lấy thân mình ra đảm bảo, bà không cần lo đâu ạ!” Tiền Hải lập tức nói.

“Haha, không sao không sao, có các cháu tới là bà già này vui rồi, có ăn đến sập nhà bà cũng được!” Bà mang đĩa hoa quả lên: “Các cháu cứ ngồi xem TV nhé, để bà đi làm cơm.”

“Không vội đâu ạ, bọn cháu sẽ chờ mà. Tiêu Vân nói bà nấu ăn ngon lắm, giờ thì cuối cùng bọn cháu cũng được ăn no một bữa rồi ~” Miệng Trần Cảnh Văn dẻo chẳng kém gì thằng bạn.

“Để cháu giúp bà một tay.” Mộ Tiêu Vân theo chân bà Mộ  vào bếp, không quên quay lại trừng mắt với lũ bạn xấu. Hạ thiếu chần chừ một lúc rồi cũng theo vợ vào bếp.

Trong bếp.

Bà Mộ đang rửa hải sản, Mộ Tiêu Vân bỗng nói: “Bà có muốn gọi cả nhà ba cháu đến đây ăn không?”

“Không cần.” Bà đáp: “Nó làm cháu không vui, bà không bênh nó nữa. Nhưng Tiêu Vân à, cháu phải nhớ kỹ, cháu là cháu trai của Mộ gia, là con trai trưởng của ba cháu, sau này mọi thứ ba cháu có đều sẽ là của cháu.” Ý ám chỉ vô cùng rõ ràng.

Mộ Tiêu Vân là người thông minh, lập tức hiểu ý bà cụ – bà muốn y được an tâm. Nhưng y lại tỏ ra ngây ngô không hiểu, đúng như tuổi của mình: “Cháu lớn rồi mà bà, cũng đã quen cảnh không nhà rồi. Ba giờ đã có gia đình riêng của mình, dù cháu không chấp nhận được người đàn bà kia thì Tiêu Lâm vẫn là vô tội, nên cháu không trách em ấy.” Trong trường hợp của y, có thể thoải mái tiếp nhận Diêu Tinh Tinh mới là kỳ lạ đấy.

“Cháu ngoan, thật hiểu chuyện.” Bà Mộ thở dài một hơi: “Nếu năm ấy…” Bà không nói nữa, chuyển sang đề tài khác: “Giờ mẹ cháu có khỏe không?”

Có lẽ vì bà đã già rồi nên thấu đáo hơn xưa, hoặc là… thấy Mộ Tiêu Vân giờ đây có nhà mà không thể về, nên cảm thấy tội lỗi chăng?

Môi y khẽ run lên, nhưng bình tĩnh rất nhanh: “Mẹ cháu sống tốt lắm, cũng đã lập gia đình riêng, không nhắc lại chuyện xưa nữa. Bà cũng thật là, còn nghĩ đến mấy chuyện ấy làm gì nữa, nên tập trung chăm sóc bản thân thì hơn.” Dừng một chút, y mới nói tiếp: “Để hôm nào cháu dẫn bà đi khám tổng quát nhé, cháu chỉ sợ bà nghĩ nhiều rồi sinh bệnh thôi.”

Nghe vậy, bà Mộ thoải mái hơn hẳn. Con cháu đầy đàn ra đó, nhưng chưa đứa nào nghĩ đến chuyện đưa bà đi khám cả, lần trước Mộ Hữu Thành đưa bà đi là do bà đề nghị trước thôi. Bà không khỏi thiên vị đứa cháu này hơn một chút, cũng tiết lộ ra vài chuyện: “Mấy hôm trước ba cháu định tìm cháu để nói là – nó định để lại phần lớn cổ phần Mộ thị trong tay nó cho cháu, còn lại thì cho Tiêu Lâm. Như cháu nói đấy, dù sao Tiêu Lâm cũng là cháu trai nhà này, là con của ba cháu, nhưng nó tuyệt đối sẽ không tạo nên uy hiếp gì cho cháu cả. Người lớn có nhiều chuyện phức tạp, nhưng dù sao thì Hữu Thành nó cũng là ba cháu, còn mẹ kế của cháu thì…” Bà sợ hai chữ mẹ kế làm y tức giận nên vội sửa miệng: “… Cũng là mẹ của Tiêu Lâm. Cháu đừng chấp nhặt với cô ta như thế, mà có gì thì để đến sau khi cháu nắm được công ty rồi hãy không thích cũng không muộn, đúng không?”

Trong lòng Mộ Tiêu Vân cười khẩy một tiếng. Bà già này đúng là thâm sâu khó lường – lúc mẹ y còn là vợ Mộ Hữu Thành thì hùa vào đá mẹ y ra, nay cũng bắt đầu tính kế với Diêu Tinh Tinh sao?

“Cháu hiểu rồi.” Y lạnh nhạt đáp. Bà Mộ có thể thì sao, bà chỉ đang suy nghĩ vì con cháu nhà mình thôi, y không chấp làm gì. Hơn cả Diêu Tinh Tinh, thực ra y hận Mộ Hữu Thành hơn ai hết.

Đàn ông mà đi ngoại tình… thì thôi cũng tạm hiểu được, cha mẹ y đã không có tình cảm với nhau thì ly hôn là chuyện tất yếu, có người thứ ba hay không thì cũng vậy. Nhưng điều y không thể chấp nhận được nhất là sự chèn ép bất công của Mộ gia lên người mẹ y, lại càng không thể tha thứ cho một người ba nhân danh tình yêu mà chà đạp người phụ nữ hiền lành lương thiện ấy.

Y không cam tâm chờ cho họ yên lành chết đi rồi mới nhận lấy Mộ thị, y muốn họn họ phải sống trong lo lắng đến chết, mỗi ngày luôn phải xoay tới xoay lui, bất an về tương lai – tựa như năm năm trước mẹ y đã từng vậy.


Seven: Mùa thi đến rồi QAQ Định nói là mấy ngày tới lịch post sẽ thất thường, cơ mà nghĩ lại bây giờ cũng không được không thất thường cho lắm nên thôi…

Btw, chúc mừng anh trong ảnh cuối cùng đã đạt được cúp Oscar rồi =)) Cuộc tình Leonardo NoOscario x Oscar đã hết hồi ngược tâm =))

2 thoughts on “[Nhà Giàu] _ 113.

    1. Ss vừa thấy tin đó xong đây, kể thấy có tí may vì TLH rút khỏi dambiz rồi, không lại không thiếu thành phần liên tưởng :3
      Mừng cho anh =)) hôm nọ xem trailer The Revenant ss đã thấy hay rồi, mỗi tội giờ đang nghèo xiền nên chưa xem được TvT

      Like

( ☉д⊙) (´◑ω◐`) (*´﹃`*) _(:3 」∠)_ ( ͡° ͜ʖ ͡°) |ω・) ( ´థ౪థ) (=⌒▽⌒=) (。・ω・。) (❁´◡`❁) ˙˚ʚ(´◡`)ɞ˚˙  ヽ(^Д^)ノ (♥_♥) (/ω\) (^///^) (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ಥ‿ಥ (´∩`。) ▄█▀█● Σ(゚Д゚;) Σ(゚口゚;)// ∑(゚∇゚|||) щ(゚Д゚щ) (¬‿¬) (눈‸눈) WHATщ(゚Д゚щ)

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s